CHÀNG NGỐC - Trang 253

Chương

18

Suốt một tuần lễ đầu tháng Sáu, thời tiết Petersburg dễ chịu biết bao, thật

chẳng mấy khi đẹp trời đến thế. Gia đình tướng Epantsin có một dã thự

[62]

khang trang ở Pavlovsk.

[63]

Lizaveta Prokofievna bỗng thấy lòng dạ bồi

hồi, náo nức, loanh quanh mãi đến hai hôm sau mấy mẹ con mới kéo nhau
về Pavlovsk.

Hai hoặc ba ngày sau thì hoàng thân Lev Nikolaevits Myskin đã đáp

chuyến tàu sáng từ Moskva lên. Không có ai đón chàng ở sân ga, nhưng khi
xuống tàu thì chàng bỗng cảm thấy mình chạm phải một ánh mắt lạ lùng,
cháy bỏng của ai đó trong đám người ra đón thân nhân. Chàng cố nhìn kĩ
lại nhưng chẳng thấy gì hơn. Tất nhiên cũng chỉ là cảm giác nhưng vẫn cứ
là khó chịu. Không thế thì chàng cũng đã quá buồn rầu, trĩu nặng ưu tư.

Xe ngựa đưa chàng đến một khách sạn khá gần phố Liteinaia. Một khách

sạn xoàng. Chàng lấy hai phòng nhỏ tối tăm, đồ đạc tồi tàn, rồi rửa mặt,
thay quần áo, không gọi đồ ăn thức uống gì hết, cứ thế vội vã ra đi, cứ như
sợ mất thời gian hay sợ ông bà nào đó đi vắng mất, không gặp được.

Nếu có ai trong số những người đã biết chàng từ sáu tháng trước, ngày

chàng mới đến Petersburg lần đầu, nay gặp lại hẳn đã thấy chàng trông
tươm tất hẳn. Nhưng chưa hẳn đã là như thế. Chỉ có y phục là khác hẳn:
quần áo đều thay đổi, do thợ khéo Moskva cắt may; nhưng ngay cả quần áo
cũng không ổn: “Mốt” thì “mốt” thật, nhưng nom kệch cỡm thế nào (sản
phẩm của những bác phó tận tâm, nhưng vẫn kém tài), mà nhất là lại dùng
cho người không biết chưng diện là gì, thành thử một tay sành sỏi mà để ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.