CHÀNG NGỐC - Trang 255

Lebedev quay lại và nhìn thấy chàng hoàng thân, ông ta bỗng sững người

ra một lát như bị sét đánh rồi lập tức chạy vội đến bên chàng với nụ cười
giả lả trên môi, nhưng chưa chi đã lại nghệt mặt ra lần nữa khi vừa nói
được một câu:

– Bẩm… bẩm hoàng thân!
Nhưng bỗng nhiên, vẫn cứ như không có cách nào trấn tĩnh lại được, ông

ta quay lại và bất thần đâm bổ đến bên cô gái vận đồ tang đang bế đứa bé
khiến cô ta giật bắn người nhưng ông ta liền bỏ cô ta lại mà lao thẳng đến
bên cô bé mười ba tuổi đang lảng vảng trên ngưỡng cửa phòng bên mà tủm
tỉm vì vẫn chưa hết buồn cười. Nghe hét sợ quá, cô bé chạy vụt vào trong
bếp; Lebedev giậm chân bành bạch làm như thể đuổi theo để dọa nhưng
gặp phải ánh mắt bất bình của chàng hoàng thân, liền cất tiếng phân bua:

– Thế đấy… phải bảo ban lễ nghĩa đủ đường, he - he - he!
– Ông chẳng nên làm thế… - chàng hoàng thân cất tiếng.
– Hượm đã, hượm đã, chỉ một loáng thôi!
Và Lebedev biến khỏi phòng. Chàng hoàng thân ngơ ngác đưa mắt nhìn

cô gái, nhìn anh chàng mặt non choẹt nằm trên đi văng: cả hai cùng cười.
Chàng hoàng thân cũng phá lên cười.

– Ông ấy đi đóng bộ đuôi tôm đấy, - chàng trai trẻ nói.
– Bực cả mình, - chàng hoàng thân nói - thế mà tôi cứ tưởng… Có phải

ông ấy…

– Say chăng? Ngài muốn bảo thế chứ gì? - Một giọng nói to cất lên từ đi

văng. - Không có chuyện ấy đâu! Có uống đấy, nhưng chỉ ba bốn ly, nhiều
nhất là năm, điều đó đã được coi là nguyên tắc.

Chàng hoàng thân quay về phía có tiếng nói nhưng cô gái có gương mặt

xinh xắn đã cất tiếng, vẻ thật thà cởi mở:

– Buổi sáng cha tôi chẳng bao giờ uống; nếu ngài đến có việc gì, xin

ngài cứ nói luôn bây giờ đi. Đây là lúc thuận tiện nhất. Chứ tối về đến nhà
là cha tôi đã say sưa; mà hồi này ban đêm phần lớn là khóc và đọc to các
tích thánh cho cả nhà nghe vì mẹ tôi mới mất được năm tuần nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.