CHÀNG NGỐC - Trang 299

Chương

21

Lúc này cũng đã quá trưa, gần hai giờ rưỡi, và chàng hoàng thân không

gặp được tướng Epantsin tại nhà. Chàng để lại danh thiếp để đi luôn đến
khách sạn “Cái cân” tìm Kolia; nếu không gặp thì viết giấy để lại. Ở “Cái
cân” người ta bảo chàng rằng Nikolai Ardalionovits “đã đi từ sáng rồi đấy ạ
nhưng lúc đi cậu ấy có dặn là nếu có người đến hỏi thì nhớ bảo là có khả
năng cậu ấy sẽ về trước ba giờ. Nếu đến ba rưỡi mà cậu ấy chưa về đến đây
thì có nghĩa là cậu đã đáp tàu xuống Pavlovsk, đến thăm tướng quân phu
nhân Epantsina tại dã thự của ngươi và tất nhiên sẽ dùng bữa tối ở đấy đấy
ạ”. Chàng hoàng thân ngồi chờ và nhân tiện gọi luôn bữa trưa ở đó.

Đã ba giờ rưỡi, rồi bốn giờ mà vẫn chưa thấy tăm dạng Kolia đâu cả.

Chàng hoàng thân rời khách sạn và cất bước lang thang như một cái xác
không hồn, muốn đến đâu thì đến. Vào độ sang hè, ở Petersburg thỉnh
thoảng có những ngày thật đẹp trời: sáng sủa, nóng và yên tĩnh. Ấy vậy mà
hôm nay lại đúng là một trong những ngày hiếm hoi như thế. Chàng hoàng
thân cứ loanh quanh đây đó một lúc lâu, Thành phố thì chàng vẫn còn chưa
thông thuộc. Đôi lúc chàng lại dừng bước trên một ngã tư đường phố, trước
mặt những ngôi nhà, trên một quảng trường, một cây cầu; có lần chàng còn
ghé vào một cửa hàng bánh mứt kẹo để nghỉ chân. Thỉnh thoảng chàng
cũng tỏ ra rất tò mò, cứ đưa mắt chăm chú nhìn người qua lại; nhưng phần
lớn là chẳng để ý gì đến ai cũng như chẳng biết mình đang ở đâu nữa. Với
tâm trạng đau buồn căng thẳng và đầy lo lắng, chàng cảm thấy rất muốn
được thu mình lại trong cô độc. Chàng muốn sống một mình, buông thả cho
toàn bộ nỗi thống khổ căng thẳng này một cách hoàn toàn thụ động, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.