CHÀNG NGỐC - Trang 263

– Thôi, đủ rồi đấy, đủ lắm rồi, ông muốn cầu nguyện cho ai thì mặc xác

ông, mẹ kiếp, còn ngậu lên nữa! - Thằng cháu bực bội ngắt lời. Ông ấy là
người thuộc sách như cháo chẩy, thiên kinh vạn quyển ấy mà, ngài chưa
biết ư, hở hoàng thân? - cậu ta nói thêm với giọng giễu cợt có phần gượng
gạo. Dạo này ông ấy đọc toàn những loại sách và hồi ký như thế đấy.

– Ông cậu của chú mày dù sao… cũng không phải là người vô cảm,

chàng hoàng thân bất giác đưa ra nhận xét. Chàng bắt đầu thấy chàng trai
trẻ này thật đáng ghét.

– Ngài cứ khen ông ấy trước mặt chúng tôi như thế thì chắc không phải

là thượng sách! Ngài nhìn thấy ông ấy đấy: Vừa đặt tay lên chỗ trái tim,
vừa cười toe toét, phởn chí ngay tức khắc. Vô cảm thì chắc là không vô
cảm, nhưng gian dối như ông ấy thì thật đúng là tai họa; mà ông ấy lại còn
hay rượu, lúc nào cũng liêu xiêu ngất ngưởng như bất cứ vị nào đã nhiều
năm làm bạn với ma men, động một tý là sừng sộ. Các con thì ông ấy vẫn
yêu, bà mợ quá cố của tôi thì ông ấy vẫn một lòng quý trọng… Ngay cả cái
thằng tôi mà ông ấy vẫn thương, chả là trong di chúc, lạy Chúa, ông ấy đã
để lại cho tôi một phần…

– Tao chẳng để lại cho mày cái cóc khô gì hết! - Lebedev quát lên một

cách dữ dằn.

– Ông nghe tôi nói đã, - chàng hoàng thân nói với giọng cứng rắn,

không nhìn chàng trai trẻ nữa.

– Tôi từng được biết ông là người tỉnh táo trong công việc, nếu ông

muốn… Hiện tôi đang rất vội, và nếu ông… Xin lỗi, tôi quên mất, ngày
thường có thể gọi ông như thế nào nhỉ?

– Ti - Ti - Timofei.
– Thế còn phụ danh?
– Lukianovits.
Tất cả đám con cháu có mặt trong phòng lại phá lên cười.
– Bịa! - Đứa cháu la lên, - đến nước này mà ông ấy còn nói dối. Hoàng

thân ạ, ông ấy hoàn toàn không phải là Timofei Lukianovits, mà là Lukian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.