CHÀNG SUMÔ KHÔNG THỂ BÉO - Trang 36

- Con nghĩ nhiều quá vì con đặt các suy nghĩ vào giữa thế giới và con;

con ba hoa thay vì quan sát; con phóng chiếu các ý nghĩ có sẵn trong đầu
hơn là nắm bắt các hiện tượng. Thay vì nhìn vào thực tế như nó xuất hiện
trước mắt mình thì con lại nhìn nó qua cặp kính màu mà con đặt trên mũi
mình; đương nhiên, khi đeo kính màu xanh, thế giới sẽ màu xanh; đeo kính
màu vàng, màu vàng sẽ lan tràn; đeo kính đỏ, màu đỏ rực sẽ giết chết các
màu khác... Chính con là người đã làm cho nhận thức của mình nghèo đi
bởi con chỉ nhìn thấy những cái con cho vào đó: các định kiến của con. Hãy
nhớ lại xem, trong trận đấu su mô lần đầu tiên con xem, phải mất bao nhiêu
thời gian để con chuyển từ khinh bỉ sang khâm phục!

- Vâng, đồng ý là như vậy, con nghĩ nhiều quá. Nếu thế làm sao sư phụ

có thể khẳng đinh là con nghĩ chưa đủ?

- Con nghĩ chưa đủ vì con hóng hớt, lặp đi lặp lại, thỏa thuê với những

điều sáo, với các quan điểm thông tục con cho là chân lý mà không hề phân
tích chúng. Một con vẹt bị cầm tù trong cái lồng định kiến của mình. Con
nghĩ quá nhiều và nghĩ chưa đủ bởi con không nghĩ bằng cái đầu của chính
mình.

- Cảm ơn. Con không cho mình là giỏi giang nhưng với cái kiểu phê

bình thế này, con e là chẳng có ích lợi gì.

- Jun thân mến, ta không mong con nghĩ tốt hơn hay tệ hơn về con, ta

muốn con đừng nhai đi nhai lại chính mình. Con phải tự giải thoát khỏi
chính mình.

Đấy là kiểu lời khuyên mà tôi không cho vào tai, tôi hiểu câu đó nghĩa

là: "Ta muốn quẳng cậu đi" và điều này làm tôi buồn.

Sau chín tháng cố gắng, tôi làm một bản tổng kết: nếu như tôi đã đủ

chiều cao để trở thành một su mô - cần phải cao hơn một mét bảy mươi lăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.