CHÀNG SUMÔ KHÔNG THỂ BÉO - Trang 35

lượng nhiều lên: tôi cần tăng cường độ tập luyện, bắt đầu một chương trình
tập để tăng cơ.

Ỷ nghĩ sai lệch thứ hai là: chỉ cần muốn là bạn sẽ làm được. Khi

Shomintsu lên danh sách các bài tập với tạ đẩy và tạ nâng cho tôi, tôi tự
thuyết phục mình là tôi sẽ làm được vì tôi muốn điều đó. Thế nhưng, cái
đầu lại chơi tôi nghìn cú lắt léo, không cho tôi đạt được mục tiêu của mình,
lúc nào cũng cho tôi một lý do thật tốt để trì hoãn việc luyện tập, nào là mệt
mỏi, đau bụng, đau khuỷu tay, một vết thâm tím, một lời nhận xét làm tôi tự
ái, một vết thương dính phải trong thi đấu. Trong tâm trí mình, càng muốn
trở thành một nhà vô địch thì tôi càng có vẻ không đủ khả năng đạt được
chí nguyện của mình; cái chí nguyện ấy yếu ớt, thiểu số, bị chế ngự bởi
những lời khẩn nài còn mạnh hơn nó là tâm tính của tôi, sự suy sụp, lười
nhác và các hạn chế thể hình của tôi. Chí nguyện của tôi không cầm lái con
tàu, nó vẫn là một anh thủy thủ bị nhốt trong hầm tàu và chẳng ai buồn hỏi
ý kiến anh ta.

Ý nghĩ sai lệch thứ ba là: Shomintsu, theo tôi, phải là người theo Thần

đạo như hầu hết các su mô từ nghìn năm nay. Trên thực tế, ông là người
theo đạo Thiền Nhật Bản. Ông thiền định hàng giờ liền, trong tư thế kiết
già và thỉnh thoảng lại vào khu vườn Thiền rồi ở đó nửa ngày.

Chừng ấy điều cải chính trong một năm! Chừng ấy xác tín bị sụp đổ!

Các yếu tố tham chiếu của tôi trượt ngã, tôi bước đi trong một nghĩa địa của
những tín điều chết, giữa các nấm mộ của những điều tôi hằng tin tưởng
trước kia, tôi chẳng biết phải nghĩ gì nữa.

- Con suy nghĩ không được tốt, Jun ạ! một hôm Shomintsu thở dài nói

với tôi. Trước hết là vì con nghĩ nhiều quá. Sau đó là vì con nghĩ chưa đủ.

- Con không hiểu: sư phụ nói trắng rồi lại nói đen cùng một lúc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.