CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 182

đăm một cách hết sức ngớ ngẩn. Stebelkov đắc chí, vui vẻ nhìn tôi tựa hồ
ông ta vừa khôn khéo chộp được chỗ sơ hở của tôi.

- Không, - Stebelkov nhướn cả hai hàng lông mày lên, - chắc cậu sẽ

hỏi tôi về ngài Versilov! Tôi vừa nói gì với cậu về chuyện “được hay không
được”! Một năm rưỡi trước đây, vì đứa bé đó, ngài Versilov vốn có thể kết
thúc một vụ làm ăn kín kẽ, phải, nhưng ông ấy đã bị “bể mánh”, đúng thế.

- Vì đứa bé nào?

- Đứa bé sơ sinh mà người ta đang gửi nuôi, nhưng không dám nhận…

bởi vì…

- Đứa bé sơ sinh nào? Cái gì kia?

- Tất nhiên là đứa bé của ông ta, của chính ông ta, với made-moiselle

Lidia Akhmakova… Cô nàng xinh xắn đã chiều ta.

[5]

Cái món diêm sinh

ấy…

- Chuyện vô lí, ngớ ngẩn! Ông ấy chưa bao giờ có con với Lidia

Akhmakova cả!

- Ô hô! Thế tôi đã ở đâu nào? Tôi vừa là bác sĩ, vừa là hộ sinh đấy. Họ

của tôi là Stebelkov, cậu chưa nghe bao giờ ư? Cũng phải thôi, vì tôi đã
không hành nghề đó từ lâu rồi, nhung lời khuyên thực hành thì tôi có thể
đưa ra.

- Ông bác sĩ… ông đã đỡ đẻ cho Lidia Akhmakova à?

- Không, tôi không đỡ gì cho Lidia Akhmakova. Ở Vorstad

[6]

có bác sĩ

Grans, bác sĩ Grans có gia đình, mỗi ca đỡ đẻ được trả một khoản vừa phải,
nghề bác sĩ ở Đức vốn thế, hơn nữa, lại không ai biết, nên ông ta được mời
thay tôi… Tôi có khuyên cái tay bác sĩ ấy… Cậu vẫn theo dõi đấy chứ? Tôi
có đưa ra lời khuyên thực hành về vấn đề ngài Versilov, Andrei Petrovich,
về một vấn đề cực kỳ bí mật, chỉ hai người biết. Song ngài Versilov lại
chọn kiểu bắt cá hai tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.