CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 279

Chương thứ ba

1.

Tôi nhận tiền bởi vì tôi yêu anh ta. Nếu ai không tin, tôi sẽ trả lời họ

rằng, ít ra vào lúc tôi nhận tiền của anh ta, tôi tin chắc rằng nếu muốn, tôi
có thể kiếm được từ nguồn khác. Bởi vậy, tôi nhận không phải vì quá cần,
mà là vì lịch sự, để anh ta khỏi tự ái. Than ôi, bấy giờ tôi đã lập luận như
vậy! Dầu sao lúc ra khỏi nhà công tước, tôi cảm thấy rất nặng nề: tôi thấy
anh ta thay đổi hẳn thái độ đối với tôi sáng nay; cái giọng điệu ấy chưa bao
giờ có; còn đối với Versilov thì đúng là anh ta nổi loạn. Tất nhiên Stebelkov
đã làm cho anh ta nổi giận, nhưng thái độ ấy bắt đầu từ lúc Stebelkov chưa
xuất hiện. Tôi nhắc lại, có thể nhận ra sự thay đổi hẳn thái độ trong những
ngày qua, song chưa đến mức như hôm nay.

Cũng có thể do cái tin Katerina Nikolaevna lấy nam tước Boring…

Tôi cũng hồi hộp, nhưng… vấn đề là có cái khác bừng sáng, khiến tôi dễ
dàng và vội vã bỏ qua nhiều thứ, xua đuổi những gì tối tăm và hướng tới
cái tươi sáng.

Chưa tới một giờ trưa. Từ nhà công tước, tôi đi xe ngựa - bạn có tin

không - đến thẳng chỗ Stebelkov! Vấn đề là ông ta làm cho tôi ngạc nhiên
không chỉ bằng việc ông ta đến nhà công tước, mà chủ yếu là ông ta, với
thói quen ngu ngốc của mình, cứ nháy mắt với tôi về một đề tài mà tôi hoàn
toàn không ngờ. Tối hôm qua tôi nhận được qua đường bưu điện một bức
thư khá bí ẩn của ông ta, trong đó ông ta tha thiết đề nghị tôi đến chỗ ông ta
vào lúc hai giờ trưa hôm nay, ông ta “sẽ báo cho tôi biết những điều bất
ngờ”. Lúc ở nhà công tước, Stebelkov không đả động gì đến bức thư ấy. Có
bí mật gì giữa Stebelkov và tôi được nhỉ? Cái ý nghĩ ấy có vẻ tức cười.
Nhưng sau tất cả những gì xảy ra, bây giờ tôi lại cảm thấy hơi hồi hộp trên
đường đi gặp ông ta. Tôi tất nhiên từng hỏi vay tiền ông ta một lần, cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.