CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 281

- Cậu… hôm nay đã nhận tiền chỗ công tước, ba trăm rúp; tôi có tiền.

Tiền của tôi tốt hơn.

- Do đâu ông biết tôi nhận tiền? - Tôi kinh ngạc. - Không lẽ công tước

kể với ông việc đó?

- Phải, cậu đừng lo, tình cờ thôi, không cố ý đâu. Công tước có nói với

tôi. Mà cậu có thể không lấy tiền chỗ công tước. Phải vậy không nào?

- Nhưng tôi nghe nói ông bóp cổ người ta bằng lãi suất quá cao.

- Tôi là mont de piété, chứ tôi không bóp cổ ai. Tôi chỉ trợ giúp bạn bè

thôi.

- Cái mont de piété ấy là sự cho vay có ký quĩ, đứng tên ai đó, và nó

đang phất mạnh.

- Tôi cho bạn bè vay những khoản lớn.

- Công tước là một trong những người bạn như thế của ông à?

- Phải, là bạn; nhưng anh ta lắm lời. Anh ta không nên nhiều lời.

- Công tước nằm trong tay ông rồi à? Anh ta nợ có nhiều không?

- Nhiều.

- Anh ta sẽ trả cho ông thôi; anh ta có tài sản thừa kế…

- Đó không phải là tài sản thừa kế của anh ta; anh ta nợ tiền và nợ cả

cái khác nữa. Thừa kế ăn thua gì. Tôi sẽ cho cậu vay không lấy lãi.

- Cũng như với “bạn bè” ư? Vì sao tôi được ưu tiên thế? - Tôi cười to.

- Cậu đáng được ưu tiên, - Stebelkov lại ngả người về phía tôi và giơ

ngón tay lên.

- Stebelkov! Nếu ông không thôi cái trò giơ ngón tay, tôi sẽ bỏ đi luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.