CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 614

Chương thứ mười một

1.

Tôi chạy đến nhà Lambert, ồ, tôi rất muốn tìm ra đôi chút logic và ý

nghĩa lành mạnh trong các hành động của tôi vào buổi tối và đêm hôm đó,
song cho đến bây giờ, khi tôi có thể hình dung lại đầy đủ mọi sự việc, tôi
vẫn không tài nào xác định được mối liên hệ giữa các sự việc. Ở đây có
nhiều tình cảm, nói đúng hơn cả một mớ tình cảm hỗn loạn khiến tôi đương
nhiên bị lạc trong đó. Dĩ nhiên tình cảm chính ở đây chi phối tôi và tất cả
mọi người là… nhưng có nên thú thật hay chăng? Hơn nữa, tôi không tự tin
cho lắm…

Tôi chạy đến chỗ Lambert như một thằng điên. Tôi thậm chí làm cho

Lambert và ả Alphonsine phát hoảng. Tôi luôn luôn nhận xét rằng ngay cả
những người Pháp phóng đãng nhất trong sinh hoạt gia đình cũng cố theo
một trật tự tư sản nào đó, một lối sống khuôn phép tẻ nhạt. Lambert nhanh
chóng hiểu rằng có chuyện gì đó xảy ra, hắn sung sướng thấy cuối cùng tôi
ở trong nhà hắn, cuối cùng hắn đã có được tôi. Mà đó chính là điều hắn
mong mỏi ngày đêm, suốt thời gian qua! Ồ hắn cần có tôi xiết bao! Khi hắn
đã mất hết hi vọng, thì tự nhiên tôi tự dẫn xác đến, lại trong tình trạng điên
dại đúng như hắn muốn.

Tôi nói to:

- Lambert, mang rượu ra đây! Ta hãy uống cho thỏa thích một phen.

Alphonsine, cây ghi-ta của cô đâu?

Tôi không miêu tả nữa vì chỉ là thừa. Chúng tôi uống rượu, và tôi kể

tất cả cho hắn nghe. Hắn nghe thèm thuồng. Tôi trực tiếp đề nghị, rủ hắn
tham gia hành động. Thứ nhất, chúng ta phải dùng bức thư dụ Katerina
Nikolaevna đến chỗ chúng ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.