CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 616

- Lambert! Cô ta coi Versilov y như một thần tượng, tôi nhận thấy như

vậy, - tôi nói.

- Cậu nhìn trộm là rất hay; tớ không bao giờ ngờ cậu lại làm gián điệp

tài tình đến thế! - Lambert nịnh tôi.

- Đừng tán dóc, tôi không phải là gián điệp, nhưng tôi có thừa trí

khôn! Này Lambert, cô ta yêu Versilov đấy! - Tôi cố kể tiếp. - Nhưng cô ta
sẽ không lấy ông ấy, bởi vì Boring là sĩ quan cận vệ, còn ông ấy chỉ là một
người cao thượng và là bạn của loài người, một nhân vật họ cho là tức cười,
thế thôi! Ồ, cô ta hiểu ham muốn đó và thưởng thức nó, cô ta làm dáng,
quyến rũ ông ấy, song không lấy ông ấy! Đó là một mụ đàn bà, một con rắn
độc! Mọi đàn bà đều là rắn độc, và mọi rắn độc đều là đàn bà! Cần phải
chữa bệnh cho ông ấy, phải mở mắt cho ông ấy thấy rõ chân tướng cô ta,
bấy giờ ông ấy sẽ khỏi bệnh. Tôi sẽ dẫn ông ấy đến đây!

- Phải vậy thôi, - Lambert tiếp tục phụ họa.

Cái chính là hắn chiều tôi để tôi khỏi tức giận và uống nhiều thêm.

Điều đó thô thiển và rõ ràng đến nỗi ngay cả tôi lúc ấy cũng nhận ra dễ
dàng. Nhưng tôi đã không thể bỏ đi; tôi cứ nốc rượu và nói luôn miệng, tôi
chỉ muốn nói cho thỏa thích. Khi Lambert đi lấy thêm chai rượu khác, ả
Alphonsine gảy một giai điệu Tây Ban Nha, còn tôi thì gần như khóc sụt
sùi.

- Lambert này, ông biết không, nhất định phải cứu con người ấy, bởi vì

xung quanh ông ấy toàn là… ma quỉ cám dỗ. Giả sử cô ta lấy ông ấy, thì
sáng hôm sau, chỉ sau một đêm, ông ấy sẽ đá đít cô ta liền, bởi vì… bởi vì
cái tình yêu man dại ấy tác động như một căn bệnh, như một sợi dây thòng
lọng, nên sau khi thỏa mãn một cái, lập tức sẽ xuất hiện tình cảm trái
ngược: ghê tởm và căm thù, chỉ muốn hủy diệt, đè bẹp. Lambert, ông có
biết chuyện Avisaga, ông đã đọc truyện ấy chưa?

- Chưa, tớ không nhớ, tiểu thuyết à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.