CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 377

QUYỂN HẠ

TRỜI TRONG THU ĐẸP THAY

(1)

CHƯƠNG 1

Cắt không đứt, chải vẫn rối

Vừa nghĩ đến đây, Bạc Hà bất giác thấy nhói lòng, vì bản

thân cô còn nhớ rõ ràng như vậy, chuyện thời niên thiếu đã qua từ
lâu, lâu đến mức rừng xanh tươi tốt đã hóa thành mỏ than vùi sâu
trong lòng đất. Nhưng ký ức lại như một mũi khoan, dễ dàng
khoan xuyên qua nó.

1

Mặt trời lặn, ánh chiều tà giăng giăng nơi chân trời xanh thẫm,

giống như trên chiếc váy xanh được điểm xuyết một đóa hồng.

Bạc Hà ra ban công cất quần áo, nhìn thấy khung cảnh mỹ lệ

của giáng chiều, lại cuống quýt quay đầu đi không dám nhìn nữa.
Đang yên đang lành, ánh chiều tà rực rỡ rơi vào mắt cô lại có cảm
giác như màu máu ướt đẫm.

Đều là di chứng để lại sau hôm nhìn thấy Tịch Duệ Nam chảy

máu không ngừng ở bệnh viện, suýt chút nữa anh đã mất mạng vì
mất máu quá nhiều, khiến cô mấy ngày này thực sự không thể
chịu nổi khi thấy màu đỏ, hễ nhìn thấy là toàn thân căng thẳng,
trong lòng khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.