CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 367

“Cái gì gọi là nhất thời hồ đồ, cậu ta luôn luôn có hành vi

không đứng đắn, hơn nữa càng lúc càng tồi tệ. Nhà Quách Ích chịu
thỏa thuận với cậu ta đã là cho cậu ta một cơ hội rồi, nhưng cậu ta có
thay đổi không? Cậu ta còn trở nên xấu xa hơn trước, loại người này
nên bị nhốt vào trại quản giáo mấy năm.”

“Đừng vậy mà, Bạc Hà.”

Mặt An Nhiên đầy vẻ khẩn cầu, cô ấy vẫn cứ nói giúp cho Tịch

Duệ Nam. Tịch Văn Khiêm không kìm được liếc nhìn cô ấy một cái,
thầm thở dài, vì sao con trai không phải là cưỡng hôn cô gái này,
nếu như phải, vậy vấn đề sẽ dễ xử lý hơn nhiều rồi. Thái độ gay
gắt của Bạc Hà khiến ông cảm thấy vô cùng hóc búa, nếu như cô
một mực kiên trì không chịu thỏa hiệp như thế này, con trai ông
thực sự sẽ gặp phiền phức lớn.

Tịch Văn Khiêm quyết định đợi phụ huynh của Bạc Hà đến sẽ

trực tiếp nói chuyện với họ, giữa người lớn với nhau chắc sẽ dễ nói
chuyện, thương lượng hơn.

Tịch Văn Khiêm quay về bên cạnh con trai, hỏi cậu về mối

quan hệ giữa cậu với Bạc Hà. “Cô bé ấy chính là cô gái mà con từng
thích phải không? Các con chẳng phải đã có một quãng thời gian qua
lại rất tốt sao, vì sao sau đó lại không qua lại nữa? Vừa rồi bố nói
chuyện với cô bé, cô bé hình như rất phản cảm với con, luôn miệng
nói phải đưa con vào trại quản giáo. Người trẻ tuổi tính cách nóng nảy
dễ dàng trở mặt, có phải hai con đã có hiểu nhầm gì không, có cần
đi giải thích với cô bé không?”

Nước mắt Tịch Duệ Nam đã khô, trong mắt ngập tràn sự đau

khổ. Sau khi trầm mặc hồi lâu, cậu chầm chậm lắc đầu, trên
khuôn mặt trẻ con non nớt hiện ra vẻ tuyệt vọng và đau khổ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.