CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 368

hợp với lứa tuổi của cậu. “Tùy cô ấy muốn làm thế nào thì làm đi,
con đã chẳng còn lời nào để nói với cô ấy nữa rồi.”

Lời cần nói, Tịch Duệ Nam đã nhiều lần giải thích với Bạc Hà

rồi, nhưng cô không nghe, trong mắt cô, cậu chính là một tên lưu
manh, sự tin tưởng duy nhất trên đời mà cậu dành cho cô, cô lại
biến nó thành lời đùa cợt để kể cho Quách Ích. Cậu đã tuyệt vọng với
cô rồi, nếu như cô kiên quyết muốn đẩy cậu xuống vực sâu, cậu
nhất định sẽ không cầu xin cô một lời nào nữa.

“Nam Nam, bây giờ không phải lúc để giận dỗi, lẽ nào con thật sự

muốn vào trại quản giáo ở mấy năm sao?”

Tịch Duệ Nam cắn chặt môi không nói, trong biểu cảm quật

cường mang theo một sự khinh thường, phó mặc tất cả, chỉ có tròng
mắt lại yếu ớt đỏ lên.

Bố mẹ của An Nhiên đến trước, thấy may mắn vì con gái

không bị tổn thương. Đêm đã khuya, An Nhiên cùng bố mẹ về nhà
trước. Lúc sắp đi, cô ấy vẫn cố khuyên Bạc Hà, bảo cô đừng có tố
cáo Tịch Duệ Nam.

Lúc gần một giờ sáng, bố của Bạc Hà - Bạc Gia Khánh mới từ

ngoại thành đến được đồn cảnh sát. Lúc vừa nhìn thấy bố, cô
cũng không kìm nén được bật khóc. Xét cho cùng thì những gì gặp
phải trong buổi tối ngày hôm nay đối với một cô gái mười lăm tuổi
cũng là một trải nghiệm rất đáng sợ, cô có đầy một bụng ấm ức và
sợ hãi muốn được bộc bạch với bố.

Khi biết con gái bị bạn học nam có ý đồ cưỡng bức, Bạc Gia

Khánh phẫn nộ đến mức gầm lên, nhất định phải cho tên tiểu tử
khốn nạn đó biết mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.