CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 369

“Bố, gia đình bọn họ ỷ có tiền, muốn dùng tiền để thương

lượng, chúng ta không thương lượng, chúng ta không cần những
đồng tiền thối nhà họ, nhất định phải tố cáo cậu ta.”

Bạc Gia Khánh tỏ rõ lập trường ủng hộ con gái. “Kiện, nhất định

phải kiện, phải kiện cho tên tiểu tử khốn nạn đó ngồi tù thì thôi.”

Ông vừa nói xong, đột nhiên nghe thấy sau lưng có người ngạc

nhiên hỏi: “Ông là... Bạc Gia Khánh?”

Bạc Gia Khánh quay đầu lại nhìn, khi thấy Tịch Văn Khiêm thì

cả người đều sững sờ. “Tịch... Tịch Tổng!”

Hai người bố cùng với viên cảnh sát thụ lý vụ án đi vào một

phòng làm việc để bàn bạc. Quá trình đàm phán vô cùng thuận lợi,
sau khi cảnh sát nói qua một lượt về quá trình sự việc đã xảy ra với
Bạc Gia Khánh, Tịch Văn Khiêm nhìn ông với vẻ sâu xa, nói: “Lão
Bạc, Nam Nam hoàn toàn vì uống nhiều rượu quá mới nhất thời
làm chuyện hồ đồ, anh chắc có thể thông cảm được chứ?”

Cho dù đã chín năm rồi không gặp Tịch Văn Khiêm, từ lâu đã

không còn là nhân viên của ông ta nhưng Bạc Gia Khánh ở trước mặt
ông ta vẫn vô cùng cẩn trọng, xoa tay bất an, cứng ngắc gật đầu.
“Có... có thể thông cảm.”

“May mà nó không gây ra hậu quả nghiêm trọng, Bạc Hà chỉ bị

kinh sợ một chút, không bị tổn hại thân thể gì nhiều. Lão Bạc, việc
này chúng ta hòa giải riêng có được không? Nam Nam còn nhỏ, xin
anh giơ cao đánh khẽ, cho nó một con đường sống.”

Lời của Tịch Văn Khiêm khiến khuôn mặt Bạc Gia Khánh lộ vẻ lo

lắng đến cực điểm, cuống quýt xua tay. “Tịch Tổng, ngài nhất
quyết đừng nói thế, chuyện này tôi đồng ý thương lượng riêng, tôi
sẽ không truy cứu Nam Nam. Trẻ con còn nhỏ tuổi, nhất thời làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.