CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 397

thường mẹ kế làm còn hợp khẩu vị hơn cả đầu bếp lớn trong nhà
hàng năm sao. Hà Uyển nghe thấy thế thì mặt mày rạng rỡ, nhưng
quay sang nhìn thấy bộ dạng hờ hững với thức ăn của Bạc Hà, mặt
mày lại hiện lên vẻ buồn bã, lo lắng.

Quý Vân vừa hùng hục ăn cơm vừa nói với Bạc Hà: “Chị Bạc Hà,

chị trường kỳ ngồi làm việc trước máy tính, vận động quá ít, chức
năng cơ thể chịu ảnh hưởng nhất định, cho nên mới ăn uống không
ngon miệng. Chị phải tăng cường vận động mới được, hay là bắt
đầu từ ngày mai, hằng ngày chị đi bơi cùng với bọn em đi.”

“Cảm ơn em, nhưng chị không biết bơi.”

“Không biết có thể học mà. Em dạy chị. Em bơi rất giỏi, em và

anh trai từ nhỏ đã theo bố học bơi rồi.”

“Nhưng mà chị không có hứng thú với bơi lội, không muốn học,

cảm ơn em.”

Bạc Hà không thể đi bơi, cô không mặc váy, cũng chưa từng mặc

loại trang phục hở hang như áo hai dây, áo quây hoặc là đồ ren, bởi
vì như thế sẽ khiến cô cảm thấy thiếu an toàn, huống hồ mặc
áo bơi thực sự chẳng khác gì so với không mặc.

Quý Vân vẫn vô cùng nhiệt tình. “Chị không muốn học bơi thì

cũng có thể mang phao để ngâm mình trong nước biển, mùa hè ngâm
nước rất dễ chịu.”

Bạc Hà tiếp tục cảm ơn và từ chối. “Chị cũng không có hứng thú,

em cứ đi một mình.”

Quý Phong nhìn cô vẻ ngạc nhiên, cười nói: “Bạc Hà, thiên tính

của con người đều thích gần nước, vì sao em lại không có hứng thú
vậy, có phải lúc còn nhỏ từng bị chìm trong nước không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.