CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 423

lặng bàng quan. Bây giờ Hà Uyển đến rồi, anh mới đứng dậy lễ
phép chào hỏi: “Cháu chào cô.”

Bởi vì nhận định quan hệ của cậu thanh niên này và con gái mình

không đơn giản, nên Hà Uyển đường hoàng dùng ánh mắt thăm dò
quan sát, đánh giá anh. Cùng lúc, Tịch Duệ Nam cũng cẩn thận quan
sát bà. Đây chính là người mẹ đã bỏ đi và lấy người khác của Bạc Hà,
xem ra cuộc sống sau khi tái hôn của bà rất tốt, có thể nhìn ra
được từ cử chỉ, thái độ và quần áo, trang sức trên người bà.

Đánh giá ban đầu của Hà Uyển đối với Tịch Duệ Nam ở vẻ ngoài

thực sự không tìm được khuyết điểm gì. Một cậu thanh niên rất đẹp
trai, chỉ có điều trông hơi xanh xao, yếu ớt, tiện miệng hỏi mới
biết, hóa ra là cậu mới làm phẫu thuật, ra viện chưa được mấy ngày,
còn đang trong giai đoạn dưỡng thương.

Tịch Duệ Nam giải thích một chút với Hà Uyển, vì sao anh lại ở

nhờ chỗ Bạc Hà, cuối cùng nói: “Vốn dĩ cháu ở nhờ trong chung cư
của một người bạn học cũ khác, nhưng sau đó không tiện nữa, Bạc Hà
có lòng tốt, đón cháu đến đây sống tạm một thời gian. Cháu cũng
rất ngại làm phiền cô ấy, nhưng ở thành phố này, cháu lần đầu
mới đến, không có bạn bè hay họ hàng thân thích, đành mặt dày
đến gây thêm phiền phức cho bạn học cũ thôi.”

Hà Uyển lúc này mới hiểu nguyên nhân ban đầu Bạc Hà tìm bà

vay tiền gấp, hóa ra là thay cậu ấy nộp viện phí, xem ra người
thanh niên này và Bạc Hà không đơn giản chỉ là bạn học cũ. Bà gần
như chắc chắn cậu là bạn trai của Bạc Hà, yêu chim yêu cả lồng,
bà dịu dàng cười. “Hóa ra là như vậy, cháu không cần phải ngại, cứ ở
đây tĩnh dưỡng một thời gian. Cháu cũng là người Thanh Châu, nói ra
cũng đều là đồng hương, khi nào sức khỏe tốt lên, nhớ đến nhà
cô chơi, cô nấu mấy món của Thanh Châu cho cháu ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.