CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 429

“Mình không lau thì ai lau? Mình dù sao cũng lấy thân phận bạn

gái ở đây chăm sóc anh ấy.”

Bạc Hà biết quan hệ của An Nhiên và Phó Chính vẫn chưa thân

mật đến độ hai hợp thành một kia, cô ấy không bảo thủ nhưng
cũng không phải là kiểu người quá thoáng, mặc dù có lúc lời lẽ rất to
gan lớn mật nhưng lại là điển hình của loại thùng rỗng kêu to. Thêm
vào đó Phó Chính lại là chính nhân quân tử, thời gian hai người ở bên
nhau cũng chưa phải dài lắm, chỉ phát triển đến mức độ ôm ấp
hôn hít, vuốt ve, không ngờ rằng bây giờ...

Cô cẩn trọng, rụt rè hỏi: “Có cảm thấy... ngượng ngùng không?”

“Lần đầu tiên cảm thấy rất ngượng, bây giờ quen rồi.”

Việc gì cũng đều có quá trình, quen rồi sẽ thấy bình thường, có

vẻ An Nhiên đã hoàn thành quá trình làm quen này rồi. Ngập ngừng
một chút, cô ấy dường như có lời thực sự không kìm được muốn nói
với bạn tốt của mình, liền thấp giọng nói: “Mình cho cậu biết,
mình cảm thấy khi mình lau người cho Phó Chính, anh ấy có cảm
giác.”

Bạc Hà kinh ngạc. “Anh ấy có cảm giác? Cậu làm thế nào biết

được, anh ấy chẳng phải vẫn đang hôn mê sao?”

An Nhiên đỏ ửng hai má. “Tuy anh ấy đang hôn mê nhưng mỗi

lần mình lau phần thân dưới cho anh ấy, chỗ... chỗ đó của anh
ấy... đều biến đổi, anh ấy có phản ứng thì chứng tỏ anh ấy có
cảm giác.”

Lời của An Nhiên nói rất hàm xúc và mơ hồ nhưng Bạc Hà

không khó để hiểu được ý cô ấy muốn nói, nên cô bỗng chốc mặt
cũng đỏ hồng. Tuy cô chưa có bạn trai, đối với thân thể nam giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.