CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 491

“Gần đây sống ở chỗ Bạc Hà thế nào, vẫn tốt chứ?” Quý

Phong nhớ lại chuyện ở nhà hàng lần trước, khéo léo hỏi thăm,
muốn biết Tịch Duệ Nam có phải vẫn đang giận Bạc Hà không.

Tịch Duệ Nam quay đầu lại, nghênh đón ánh mắt của Quý

Phong, trong mắt anh có một sự lạnh nhạt và đối địch không hề
che giấu. “Vì sao anh hỏi như vậy? Điều anh thật sự muốn nói là
gì?”

Quý Phong ngơ ngác. “Tôi không có ý khác, bởi vì hôm đó ở nhà

hàng nhìn thấy cậu và bố cậu...”

“Quý Phong, tôi nghĩ chuyện của tôi và bố tôi không liên quan

đến anh, chuyện của tôi và Bạc Hà cũng không liên quan đến anh.”

Quý Phong bị anh châm biếm không chút khách khí, nghẹn mất

nửa ngày không nói nên lời. Trong lúc sững sờ, anh nghe thấy Tịch
Duệ Nam chậm rãi nói từng chữ rõ ràng: “Nhưng tôi có thể nói cho
anh biết, tôi và Bạc Hà rất tốt. Chúng tôi đã bắt đầu lại từ đầu
rồi.”

Lúc Bạc Hà từ nhà vệ sinh quay lại, hai người làm cũng vừa khéo

mang hai chậu quýt cảnh cao đến nửa người vào phòng, giữa cành lá
xanh mướt, vô số trái quýt màu xanh bích mới nhú ra, nhìn cực kỳ
đáng yêu khiến cô xuýt xoa khen mãi. Một người làm nói cho cô
biết bây giờ quả vẫn chưa lớn, chưa chín, đợi đến lúc những trái
quýt nhỏ này tròn căng, vàng ươm đậu trên cây sẽ trông càng đẹp
hơn.

Hai chậu bách hợp cộng thêm hai chậu quýt, Bạc Hà nghĩ cô và

Tịch Duệ Nam chẳng có cách nào mang đi, nên hỏi Quý Phong:
“Bốn chậu cây cảnh này, hai người bọn em mang không nổi, anh có
rảnh đưa bọn em quay lại thành phố không? Sau đó đến nhà An
Nhiên ăn cơm luôn, anh thấy thế nào ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.