CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 492

Quý Phong lại đột nhiên khách sáo. “Không cần đâu, anh cũng

không thân với An Nhiên lắm, bọn em cứ tụ tập đi. Anh không rảnh
tiễn em, nông trường gần đây chuẩn bị mở rộng quy mô, anh có rất
nhiều việc phải làm, nhưng nông trường có bộ phận giao hàng, anh
sẽ bảo lái xe chở hàng đưa bọn em đi.”

2

Lúc bốn chậu cây cảnh được chuyển đến, An Nhiên và Phó

Chính đều rất thích, liên tục cảm ơn. Bố mẹ Phó Chính đặc biệt
thích hai chậu quýt cảnh, một mực nói đây là điềm tốt, phú quý cát
tường nhiều con nhiều phúc.

Bạc Hà và trên dưới Phó gia đã quen thuộc rồi, chỉ có Tịch Duệ

Nam là chưa biết. Phó Chính thì rất quen tai với cái tên Tịch Duệ
Nam, nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt, anh mỉm cười bắt tay,
nói: “Nghe danh đã lâu, tôi sớm đã nghe An Nhiên và Bạc Hà nhắc
đến anh.”

Hai vợ chồng nhà họ Phó giống như tất cả những bậc trưởng

bối khác, chào hỏi với vị khách trẻ tuổi lần đầu gặp mặt không
tránh được sẽ hỏi thăm một số thông tin cá nhân, ví dụ như bao
nhiêu tuổi? Bố mẹ có khỏe không? Làm công việc gì? Trong nhà có
những ai? Vân vân và vân vân...

Lúc hỏi đến bố mẹ, Tịch Duệ Nam trả lời đơn giản: “Cháu không

còn bố mẹ nữa.”

Câu trả lời này khiến cho hai vợ chồng họ Phó vội vàng chuyển

sang chủ đề khác, tưởng anh là cô nhi không cha không mẹ, sợ lỡ lời
sẽ động chạm đến anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.