CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 543

Nam đừng tố cáo em ấy xem. Mẹ hãy lấy sự lo lắng của một
người mẹ để đả động Tịch Duệ Nam, con nghĩ như thế chắc là sẽ dễ
dàng khiến cậu ta mềm mỏng hơn.”

Mặt Hà Uyển trắng bệch, liên tục gật đầu. “Mẹ hiểu rồi, mẹ đi

cầu xin Tịch Duệ Nam, bất luận thế nào cũng phải cầu xin cậu ta
buông tha cho Bạc Hà mới thôi.”

Tich Duệ Nam hạ quyết tâm phải báo thù Bạc Hà là bắt đầu từ

lần cô giận dữ muốn đuổi anh đi. Đó là mồi dẫn lửa, châm ngòi
cho toàn bộ sự đau khổ và thù hận anh vẫn luôn chôn giấu sâu trong
lòng suốt bao nhiêu năm nay, anh thầm cắn răng thề nhất định
phải báo thù.

Cuộc báo thù này, mục đích của anh rất rõ ràng. Anh muốn trả

lại cô tất cả những đau khổ và tuyệt vọng mà cô đã từng mang đến
cho anh.

Năm đó, anh toàn tâm toàn ý thích cô, tình yêu của cậu thiếu

niên mới bước vào quỹ đạo nhưng chỉ vì một lần kích động cô đã
không cho anh cơ hội nói rõ liền gạt anh đi. Bất luận anh giải thích
như thế nào cũng đều vô ích, cô kiên quyết không để ý đến anh.
Anh thừa nhận bản thân mình có chỗ không tốt, nhưng vì sao cô
không thể thông cảm và hiểu cho anh một chút? Vì sao cô không thể
cho anh thêm một cơ hội nữa? Anh đau khổ, trong sự đau khổ, anh
buông thả bản thân mình. Đêm đông đó, anh vì uống nhiều rượu
nên đã tạo thành lỗi lầm lớn, anh thật sự không cố ý, nhưng bất
luận thế nào cô cũng không tin anh, một mực khẳng định anh chính
là một tên lưu manh, nằng nặc muốn kiện anh vào trại quản giáo.
Tuyệt vọng, từ ngữ này, trong đêm đó, anh đã hiểu được sâu sắc ý
nghĩa của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.