CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 544

Bạc Hà, cái tên này, cũng từ đây trở thành một con dao vô hình

nằm trong tim anh. Thỉnh thoảng nhớ đến, như lưỡi dao tuốt khỏi
vỏ, lại khiến lồng ngực anh đột nhiên đau đớn.

Tịch Duệ Nam quyết định phải để Bạc Hà cũng cảm nhận được

tất cả những đau khổ mà anh đã từng trải qua. Đầu tiên, anh nghĩ
cách khiến cô lại yêu anh, tiếp đó thì vứt bỏ cô một cách vô tình,
khiến cô cũng phải nếm thử dư vị bị người khác đột nhiên gạt bỏ;
sau đó lại nghĩ cách để đả kích cô, khiến cô trong lúc kích động mà
thực hiện hành vi mất lý trí, anh cũng muốn kiện cô một lần, để
cô hiểu rõ cái gì là mùi vị của sự tuyệt vọng.

Kế hoạch của anh tiến hành vô cùng thuận lợi, vô cùng thành

công.

Hôm đó, tắm rửa xong chỉ mặc quần lót đi ra ngoài bị Bạc Hà

nhìn thấy, anh phát hiện cô trước thì đỏ mặt sau thì giận dữ. Tuy cô
xấu hổ thành tức giận lại muốn đuổi anh đi, nhưng anh biết mình
tuyệt đối không thể đi, anh nhìn thấy một tia hy vọng để phá vỡ cục
diện cứng ngắc.

Đêm đó, anh chỉnh điều hòa xuống nhiệt độ thấp nhất, cố ý

không đắp chăn để ngủ, đến nửa đêm bắt đầu sốt cao. Bởi vì
anh sốt cao nên lúc cô chăm sóc anh không thể không tận tâm, thay
anh đổ nước tiểu, thay anh lau mồ hôi, thay quần áo, những hành
động có thể đội cho cái danh là thân mật này, vô hình chung đã rút
ngắn khoảng cách giữa hai người. Lần đó truyền dịch bị hút máu
ngược trở lại, thực ra anh đã sớm bị đau mà tỉnh rồi, nhưng anh cố
chịu đựng, đợi đến khi bị rút một lượng máu đáng kể mới đánh
động, anh muốn để cô cảm thấy áy náy vì sự lơ là của mình, từ đó
việc bù đắp cho anh trong lúc đang bệnh càng tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.