CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 276

Cúp máy, Ji Hyeon thẫn thờ ngồi nghĩ đến việc ông bảo giao lại mảnh

đất mà bao lâu nay cô hằng mong đợi. Vậy mà cô không hề dang hai tay ra
hoan hỉ đón nhận. Đợi sau khi Taek Gi đi Tae Gu về, thủ tục bàn giao đất
chẳng mấy chốc làm xong, việc hồi hộp là điều đương nhiên thôi, song tại
sao Ji Hyeon lại băn khoăn đến thế. Cô không biết đây là cảm xúc gì cô chỉ
cảm thấy giá như đợi thêm một thời gian nữa thì tốt hơn, bán vườn nho đi
liệu có phải quyết định đúng đắn không? Ji Hyeon lại nghĩ nếu bán đất, cô
sẽ có tiền cho mẹ mua nhà đẹp, mua xe hơi như mong ước, và dư dả để mua
trang sức, hột xoàn, có thể hãnh diện với bạn bè mỗi khi đi họp lớp, như
vậy có phải kế hoạch đã thành công?

“Trời ơi, sao đột nhiên lại thế này?”

Ji Hyeon không biết vì sao cô lại phân vân, vì sao lại cảm thấy băn khoăn

lạ lùng.

Ji Hyeon không phải không có ý muốn bán hết đất rồi về Seoul sống một

cách an nhàn ngay lập tức. Nhưng giờ đây khi đã quen và có thể làm những
công việc ở vườn nho rồi, thì dù có vất vả và cực nhọc, Ji Hyeon vẫn cảm
thấy tiếc nuối khi phải rời bỏ những công việc này.

“Mình tiếc gì cơ chứ?”

Không thể hiểu nổi, rốt cuộc Ji Hyeon tiếc nuối về điều gì.

Ji Hyeon thấy đấu óc minh thật phức tạp. Biết rõ ràng được hưởng tài sản

thừa kế là việc vô cùng hoan hỉ trong đời nhưng cô lại không thể nghĩ đơn
giản như vậy được. Ji Hyeon ngồi thần người nhìn ra ngoài cửa, dõi mắt về
phía cánh đồng mênh mông.

Phần sáu

“Ngày mai là ngày cuối cùng của mùa nóng rồi nhỉ?”

“Vâng ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.