CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 185

“Sao mà ngứa mắt với mấy cái ánh mắt ấy thế.”

“Ơ hay, mấy cái thằng!”

Không chấp nhận được thái độ của đám con trai làng bên, các bà cô quay

lại xì xầm to nhỏ. Trong số ấy, anh chàng lớn tuổi nhất chỉ cần bắt gặp ánh
mắt của Ji Hyeon là lập tức đỏ mặt. Cô tự hỏi: Anh chàng này giở trò gì
vậy? Trên đời lại có người sỗ sàng đến thế sao, toàn một lũ con trai hễ thấy
gái là sáng mắt.

Lúc ăn trưa thậm chí cả khi ăn nhẹ họ đều như vậy, tranh nhau chăm sóc

Ji Hyeon, ai không chăm sóc được cho cô thì bực dọc. Ji Hyeon bối rối,
chẳng biết phải nhìn đi đâu trước những sự quan tâm quá mức này. Nhưng
thật lòng mà nói, cô cũng thấy vui vui.

Anh chàng lớn tuổi nhất được ngồi ăn cơm cạnh Ji Hyeon, từ lúc bắt đầu

ngồi xuống cho đến khi ăn hết cơm, mặt cứ đỏ phừng phừng như người
uống rượu. Các bà cô được thế trêu: “Chắc chẳng cần mua tương ớt đâu nhỉ,
cứ chấm vào mặt cái thằng này lá có ngay.” Từ khi sinh ra đến giờ, đây là
lần đầu tiên trong đời Ji Hyeon nhận được sự quan tâm lớn lao đến thế. Cô
vừa có cảm giác ghê ghê, song cũng vừa hí hửng trong lòng.

“Ji Hyeon ăn cây kem hoa quả này.”

Ji Hyeon đang đứng trên thang bốn chân hái nho thì một anh chàng làng

bên gọi. Anh ta đang cầm một cây kem trên tay.

“Cảm ơn anh.”

Trong lúc Ji Hyeon leo thang xuống, cùng lắm cũng chỉ có hai bậc, anh

chàng kia thể hiện tình cảm thắm thiết của mình bằng hành động giữ chặt
chân thang cho Ji Hyeon.

“Nóng lắm phải không.”

“Vâng, nóng quá anh ạ.”

“Ji Hyeon ăn một miếng đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.