CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 128

“Tạm biệt!” Mạc Trăn cúp điện thoại, ném lên đầu giường. Không tới

ba giây, anh lại nhặt điện thoại lên gọi tới. Lần này chưa cho đối phương cơ
hội mở miệng, anh đã giành nói trước: “Cô bé nhà họ Lê đã tỉnh chưa?”

Từ sau lần trước nói chuyện điện thoại với Hướng Vân Trạch, bọn họ

vẫn chưa liên lạc lại với nhau. Mỗi người đều có việc riêng của mình, mà
quan hệ của họ cũng không cần phải liên lạc thường xuyên để tăng sự gắn
bó.

Nhưng chuyện nhà họ Lê, anh vẫn luôn để trong lòng. Tuy Hướng

Vân Trạch không chủ động nhắc tới, anh vẫn không kìm được hỏi nhiều
một câu.

“Còn chưa.” Quả nhiên cứ nhắc tới cô gái họ Lê, thái độ Hướng Vân

Trạch sẽ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, “Nhưng bác sĩ bảo bọn tớ đừng
từ bỏ hy vọng, ông ta nói có người bệnh ngủ say ba năm, cuối cùng cũng
tỉnh lại.”

Mạc Trăn giật khóe miệng, nếu cô ấy ba năm sau vẫn không tỉnh thì

sao? Cậu vẫn chờ cô ý hả?

Những lời này không hỏi ra, anh mím môi, nói với điện thoại: “Cô ấy

còn trẻ, nhất định sẽ không có việc gì.”

“Ừ……” Hướng Vân Trạch im lặng một lát, mới nói, “Vốn hôm nay

muốn mời cậu đi ăn, nhưng lúc chiều bệnh tình cô ấy đột nhiên có biến hóa,
cho nên mới chậm trễ tới bây giờ.”

Mày Mạc Trăn giựt giựt, “Bây giờ thế nào rồi?”

“Đã ổn định, nếu không tớ cũng chả có tâm tình gọi cho cậu.”

“……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.