CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 140

“Chờ anh đứng ở độ cao như cậu ta thì lại đến thảo luận vấn đề độc

hành với tôi.” Đường Cường tựa như bị ý cười trong mắt Trương Thừa
Diệc chọc giận, cả khuôn mặt đều xụ xuống. Đột nhiên cất cao âm điệu dọa
A Diêu nhảy dựng, cô run lên, theo bản năng mà bay tới sau Mạc Trăn

“Đường Cường, anh nói nhỏ một chút.” Mạc Trăn dựa vào ghế da,

quang minh chính đại nghe bọn họ nói chuyện, không có ý tứ tránh ra chỗ
khác.

Đường Cường bị hai câu nói của Mạc Trăn làm cho lúng túng, anh ta

uống một ngụm cà phê trong ly, làm nhuận yết hầu.

Tay Trương Thừa Diệc đặt bên người dần dần nắm thành quyền, cũng

không tự giác mà đề cao âm lượng, “Nếu vẫn dựa theo ý định của công ty
để phát triển tiếp, em vĩnh viễn cũng đứng trên độ cao của anh ta!”

Đường Cường cùng Mạc Trăn đều nhìn cậu ta, ngay cả A Diêu cũng

yên lặng nhìn cậu. Cả văn phòng lâm vào một trận yên lặng, chỉ có tiếng hít
thở quanh quẩn ở trong phòng, ngắn ngủi, rất nhỏ.

“Các fans của cậu, họ chỉ thích hình tượng mà công ty đắp nặn cho

cậu, trừ bỏ lớp vỏ này, cậu chả là cái thá gì cả.” Giọng nói Mạc Trăn trầm
thấp dễ nghe, không mang theo bất cứ cảm xúc nào, lại cố tình đâm vào
lòng người nghe.

Tuy những lời này làm tổn thương người khác, nhưng lại là sự thật.

Nghệ sĩ bi ai ở chỗ, họ chỉ có thể sắm vai thành người khác, mới có

thể được mọi người thích. Dù bản thân mình cùng với mình trên màn hình
khác xa đến vạn dặm, nhưng bọn họ vẫn không biết mệt đóng vai người
khác trước màn ảnh.

Bởi vì công việc của nghệ sĩ là được người ta thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.