CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 223

Thoáng thở phào nhẹ nhõm, Mạc Trăn tiếp tục đi vào trong, dọc theo

đường đi lại nhìn thấy mấy thi thể mèo con, Mạc Trăn càng nắm chặt gậy
gỗ trong tay.

Trong kho hàng vẫn rất yên tĩnh, chắc không có người. Mạc Trăn vòng

qua cái rương gỗ trước mặt, sững sờ tại chỗ.

Có mấy nam nữ trẻ tuổi nằm ngổn ngang trên nền đất xi măng, ánh

sáng ảm đạm xuyên qua cửa sổ chiếu lên người bọn họ, im hơi lặng tiếng
tựa như là từng cỗ thi thể.

Mạc Trăn mím môi, nhìn xung quanh, hướng về phía rương gỗ chất

đống gọi, "A Diêu!"

"Meo! " Một bóng mèo nhỏ xuất hiện trên rương gỗ, sau khi nhìn thấy

người phía dưới, linh hoạt nhảy xuống, nhào vào ngực Mạc Trăn.

"Meoo ~~" A Diêu nũng nịu cọ vào ngực Mạc Trăn, gậy gỗ trong tay

Mạc Trăn lúc nó nhào tới đã lăn trên mặt đất. Ôm lấy mèo con trong ngực,
Mạc Trăn cẩn thận kiểm tra một lần, không phát hiện có vết thương nào,
mới hỏi: "Cô không sao chứ?"

"Meoo ~"A Diêu bị giơ lên không trung, bốn cái chân ngắn liều mạng

dãy dụa. Thần kinh Mạc Trăn buộc chặt lúc này mới hoàn toàn buông lỏng,
có chút mỏi mệt dựa vào rương gỗ phía sau. A Diêu trên tay anh vẫn kêu
meo meo, Mạc Trăn ôm A Diêu tới gần mình, hôn lên chóp mũi nó.

Cả người A Diêu cứng ngắc một chút, sau đó rú lên rúc vào ngực anh.

Có lẽ tiếng của cô quá mức vui sướng, mấy người nằm trên đất cuối cùng
cũng bị đánh thức.

Mạc Trăn phát hiện người trên đất có động tĩnh, vừa mới cảnh giác

đứng thẳng người lên, bên ngoài liền vang lên tiếng còi xe cảnh sát cao vút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.