CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 237

Khóe miệng Hướng Vân Trạch giật giật, đang định lên tiếng thì bị

Trần Thanh Dương ngắt lời, "Nhưng tôi đọc hiểu biểu cảm nét mặt của ông
ta đó!"

Hướng Vân Trạch: ". . ."

Anh thấy mình vẫn ngậm miệng thì tốt hơn.

"Độ cong chân mày nhíu lại, ánh mắt thâm trầm ngưng trọng kia như

đang nói với tôi tình huống của Đại Lực không ổn! Hơn nữa sau khi ông ta
phun ra cả đống thì tôi chỉ nghe hiểu hai chữ ‘kỳ quái’, ‘không đúng lắm’
này, anh nói tôi có thể không gọi cho anh sao?"

Hướng Vân Trạch: ". . ."

Anh hiện tại thấy may mắn, cô chỉ gọi cho anh, mà anh lại quên mất

thông báo cho người nhà Lê Nhan. Nếu không tối nay lại triệp tập tất cả
người nhà Lê Nhan tới bệnh viện, anh mới cứng họng không nói được gì.

"Cách phiên dịch biểu cảm bác sĩ Phương của em không có căn cứ,

chính xác là ‘bệnh nhân xuất hiện phản ứng sinh lý rõ ràng, mặc dù rất
nhanh đã trở lại bình thường, nhưng khả năng tỉnh lại trong thời gian gần
đây là rất lớn’."

Trần Thanh Dương: ". . ."

Biểu cảm của bác sĩ Phương rất không đúng chỗ!

"Không, mặc kệ nói như thế nào, Đại Lực sắp tỉnh lại là một tin tốt,

chúc mừng anh Hướng công tử!" Trần Thanh Dương như một người anh tốt
vỗ vỗ vai Hướng Vân Trạch, khéo léo chuyển đề tài.

Cô thật là quá thông minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.