CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 406

(Nhạc Bất Quần: nhân vật trong tiểu thuyết tiếu ngạo giang hồ của

Kim Dung)

Vú Vương đang ở trong sân cắt cỏ dại, thấy Lê Nhan tới, cuống quít

buông việc trong tay xuống, tiến lên đón: "Ơ kìa tiểu thư, sao con không tới
mà không nói trước một tiếng, để vú chuẩn bị ít thức ăn con thích!"

Lê Nhan ngượng ngùng cười cười: "Không cần đâu vú Vương, con tới

tìm ông ngoại."

"Ồ, tìm lão gia ư, ông ấy đang ở võ quán đấy." Vú Vương nói xong,

ngoảnh đầu lại hô một tiếng vào trong phòng, lại xoay người nói với Lê
Nhan, "Bây giờ vú đi mua thức ăn, tối nay con hãy ở lại ăn cơm, đã lâu lắm
rồi con chưa nếm lại tay nghề nấu nướng của vú đâu!"

Dứt lời, vú Vương hân hoan đi ra ngoài, Lê Nhan bất đắc dĩ nhìn bà

một cái, đi tới hướng võ quán.

Cách từ xa đã có thể nghe thấy âm thanh cười đùa rên rỉ từ bên trong,

còn kèm theo tiếng gào thét trung khí mười phần của huấn luyện viên. Khi
còn bé, ba mẹ Lê Nhan rất bận rộn, ba ngày hai bữa đều bị ném tới chỗ ông
ngoại, nói cô giết thời gian ở trong võ quán cũng không quá đáng.

Đứng ở cửa nhìn một hồi, đám học trò dưới ánh mắt lom lom như hổ

rình mồi của huấn luyện viên đau khổ dồn sức ra quyền đá chân đạp bao
cát, ông ngoại ngồi ở một bên, nhàn nhã uống trà.

Lê Nhan đi qua đó, tới trước mặt ông ngoại, ngồi xuống: "Ông ngoại,

cháu tới thăm ông nè!"

Giang lão gia nâng mắt, cười một tiếng: "Đều là người từng trải,

không cần nói những lời ngoài miệng này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.