CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 427

biệt chân thành nhìn Mạc Trăn, "Anh cũng giống vậy!"

Mạc Trăn không nhịn được cười nhẹ hai tiếng: "Lớp mười vẫn còn

chơi bùn, em cũng vậy, đáng được kính nể."

"Quá khen quá khen." Lê Nhan cười hết sức khiêm nhường.

Mạc Trăn cười nhạt mím môi, không nói nữa. Ở cùng một chỗ với cô,

cho dù cái gì cũng không làm, cũng luôn cảm thấy có một dòng nước ấm
chảy xuôi trên người, cả trái tim cũng đều ấm áp.

"Tại sao anh lại muốn quay phim ma vậy?" Vấn đề này đã nhen nhóm

từ lúc cô nghe nói Mạc Trăn quay phim ma. Tuy Mạc Trăn theo đuổi màn
ảnh đã nhiều năm như vậy, nhưng nhân vật anh diễn hoặc là cao quý lạnh
lùng, hoặc là ôn văn nho nhã, hoặc là uy phong lẫm liệt, phim ma... dù sao
cũng có chút làm hỏng hình tượng diễn viên trước ống kính, hơn nữa người
xem thường sa vào trong bầu không khí kinh khủng, nên xem nhẹ diễn xuất
của bản thân diễn viên.

Ít nhất, cho tới bây giờ cô chưa từng nghe thấy có người dựa vào đóng

phim ma mà cầm lấy giải ảnh đế.

Lê Nhan không biết, vấn đề cô hỏi đã sớm vượt qua phạm vi mà một

người trợ lý có thể can thiệp, nhưng, Mạc Trăn cũng không để bụng.

Anh hít một hơi, ánh mắt tựa như rơi trên mấy nhành cây đang nhú

trồi non bên ngoài cửa sổ, lại tựa như rơi trên một chỗ xa hơn: "Em biết
đấy, tuy tôi đã cầm lấy hai giải ảnh đế, nhưng đều là bởi vì Cao Sâm." Anh
muốn một đột phá, ít nhất...

"Tôi muốn cho mọi người biết, tôi có thể diễn, không chỉ dừng lại ở

Cao Sâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.