CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 457

Có người từ phía sau đẩy cô xuống.

Trừ bỏ người cách mình gần nhất là Lê Tiêu, cô thật sự không nghĩ ra

người thứ hai. Có điều, bây giờ nghe Lê Tiêu tự thừa nhận, cô vẫn thấy có
chút đau nhói. Cô nghĩ không ra, tại sao Lê Tiêu lại làm như vậy. Cô vẫn
một mực không nhắc tới chuyện này với bất kỳ người nào, là vì sợ Lê Tiêu
chỉ vô tình đụng mình ngã xuống, dẫu sao đêm hôm đó mọi người đều uống
rượu, cô không muốn oan uổng người khác.

Hai người đều ngậm miệng không đề cập tới chuyện này, nhưng nó đã

trở thành một cái gai trong lòng hai người.

"Ngày chị tốt nghiệp, em có gọi điện thoại cho anh Vân Trạch, anh ấy

nói cho em biết anh ấy sẽ trở về..." Trong mắt Lê Tiêu vẫn còn vương nước
mắt, từng giọt từng giọt rơi xuống, nói, "Trở về cưới chị."

Lê Nhan vẫn còn trong cơn đau đớn chưa phục hồi tinh thần lại được,

Lê Tiêu lại ném một kích lớn hơn tới.

Cưới cô?! Sao cho tới bây giờ cô chưa từng nghe qua!

"Em biết anh ấy thích chị, lần này trở về nhất định sẽ tỏ tình với chị,

nhưng không nghĩ tới, anh ấy lại muốn cầu hôn chị."

Lê Nhan mím chặt môi, tối hôm lễ tình nhân anh ấy chỉ tỏ tình với

mình thôi, cũng không đề cập tới chuyện kết hôn. Có phải trong lúc vô tình,
cô đã xem nhẹ quá nhiều thứ?

Ví dụ như, Lê Tiêu vẫn luôn thích Hướng Vân Trạch?

Cô với Lê Tiêu cùng nhau quen biết Hướng Vân Trạch, lúc ấy cô 13

tuổi, Lê Tiêu 12 tuổi. Nhà họ Lê và nhà họ Hướng thường xuyên lui tới làm
ăn, ông ngoại và ông nội Hướng lại là anh em tốt, có hôm cả hai nhà cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.