CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 462

Tập lái xe, đã trở thành việc vô cùng cấp bách!

Hôm nay Mạc Trăn lái Bentley, đối với hành vi mỗi ngày đổi một xe

này Lê Nhan đã không còn bất kỳ cảm tưởng nào —— từ sau lần anh khoe
khoang thẻ ngân hàng, cô đã không còn suy nghĩ gì nữa.

Nhưng khi nhìn thấy tòa nhà Tiểu Dương đứng sừng sững dưới ngọn

đèn đường châu Âu, cô vẫn không kiềm được kích động: "Căn nhà này
nhất định là nhiều tiền lắm nhỉ?"

"Bình thường thôi." Mạc Trăn giảm tốc độ, lái Bentley vào gara.

Trong đầu Lê Nhan vẫn vang vọng lại ba chữ "bình thường thôi" như

gió thoảng mây trôi, kéo miệng cười: "Em nói là, lấy tiền lương của em làm
đơn vị đo lường."

Mạc Trăn: ". . ."

Anh cởi đai an toàn ở ngang hông ra, nghiêng đầu tới nhìn Lê Nhan:

"Tôi bảo Đường Cường rút ngắn kỳ thực tập của em còn một tháng, tiền
lương khi thành chính thức là. . . Mười ngàn, như thế nào?"

Thấy Lê Nhan chỉ đờ đẫn nhìn mình, Mạc Trăn nghĩ nghĩ lại bổ sung:

"Sau thuế."

. . .

Anh dứt khoát bao nuôi em luôn đi, Mạc Thiên Vương.

"Ha ha ha ha, công ty sẽ không trả tiền lương cho trợ lý cao như vậy

đâu nhỉ?" Lê Nhan cố gắng dằn suy nghĩ chân thực của mình xuống, đưa ra
một vấn đề khá thực tế.

Nhưng Mạc Thiên Vương lại hoàn toàn không xem chuyện này là vấn

đề: "Bọn họ trả bao nhiêu, số còn lại tôi bù vào là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.