CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 464

Cơm tối đã được công ty cơm hộp đưa tới lúc bảy giờ, để bốn tiếng

đồng hồ đã sớm nguội lạnh. Mọi người ăn tạm một chút, lại ngựa không
ngừng vó bắt đầu quay chụp, cô nên sớm nghĩ đến dạ dày Mạc Trăn không
chịu được mới phải.

"Anh chờ chút, em đi lấy thuốc giúp anh!" Lê Nhan đứng lên, chạy

nhanh tới cạnh tủ TV, mở ngăn kéo thứ hai ra. Lục lọi bên trong một lát, Lê
Nhan lấy ra một hộp thuốc, lại rót cho Mạc Trăn ly nước ấm, mới quay lại
ghế sofa.

"Mạc Thiên Vương, dậy uống thuốc nào!" Lê Nhan chọt chọt mặt Mạc

Trăn, đưa ly nước tới gần Mạc Trăn. Lông mi Mạc Trăn run lên, chậm rãi
mở mắt. Nhìn lướt qua ly nước và thuốc trên tay Lê Nhan, anh hơi ngước
mắt, đối diện với ánh mắt Lê Nhan: "Làm sao em biết thuốc để chỗ nào?"

Mắt anh so với bóng đêm ngoài cửa sổ còn đen hơn, đặc như một thỏi

mực không thể chảy ra được.

"Em. . ." Lê Nhan sững lại, mắt nháy một cái thật nhanh, "Em đoán,

nhà em cũng để thuốc dưới tủ TV."

"À." Hàng mi Mạc Trăn như cánh quạt nhỏ buông thõng xuống, anh

nhận lấy thuốc trong tay Lê Nhan, ngồi dậy từ trên ghế sofa.

Lê Nhan giơ ly nước, kinh ngạc nhìn anh sắp xếp thuốc theo thứ tự từ

to đến nhỏ, sau đó nuốt vào.

"Ặc. . ." Cô ngó Mạc Trăn, hơi nghiêng đầu một chút, "Uống như thế

thì mùi vị sẽ khá hơn?"

"Không, chỉ là dễ tiêu hóa hơn thôi."

Lê Nhan: ". . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.