CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 522

"Chẳng phải là tớ không biết mua cái gì cho tốt sao. . ." Kéo Trần

Thanh Dương khỏi ghế, Lê Nhan ném 'thính' ra, "Lát nữa tớ mời cậu ăn
cơm, cà thẻ của ông chủ."

Trần Thanh Dương vừa nghe câu này thì lên tinh thần ngay: "Đại Lực,

ông chủ các cậu ấy vậy mà yên tâm giao thẻ ngân hàng cho cậu ư? Trong
thẻ anh ta có bao nhiêu tiền thế?"

Lê Nhan lườm cô, tiếp tục đi về phía trước: "Cậu không cần phải hỏi,

biết rồi thì tam quan bị hủy mất đấy."

Trần Thanh Dương: ". . ."

Tam quan của cô cứng như sắt thép bê tông ý, đâu có dễ dàng bị hủy

như vậy được!

Hai người cuối cùng chọn một cái áo váy cho Đô Đô, tuy không phải

là sáng ý gì, nhưng chiếc váy đó rất đáng yêu, đáng yêu đến mức các cô
cũng muốn trở lại năm tám tuổi để mặc cái váy này vào đi khoe.

Chọn xong quà tặng, Lê Nhan cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm. Hai

người đi dạo cả một ngày cũng mỏi mệt, tìm đại một cửa hàng sushi gần
đây rồi làm ổ bên trong. Bởi vì Lê Nhan nói bữa ăn này cà thẻ của ông chủ,
cho nên Trần Thanh Dương gọi món không chút khách khí, không cần chọn
món ngon nhất, chọn đắt tiền nhất là được.

Lê Nhan nhìn hóa đơn mà thầm lo lắng bất an, sẽ không phải là xuống

tay quá ác độc chứ? Trần Thanh Dương còn nháo chưa ăn no, còn muốn
tiếp tục đi ăn quán nữa. Lê Nhan dán ha ha đầy mặt cô, sau đó xách áo về
nhà Mạc Trăn.

Hôm nay Mạc Trăn về tương đối sớm, lúc Lê Nhan bị tiếng mở cửa

làm thức tỉnh, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo tường, mới qua mười hai
giờ không lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.