CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 531

Mạc Trăn nhìn Lê Nhan, kéo cô vào trong nhà: "Đô Đô còn nhỏ không

hiểu chuyện, em đừng chấp nhặt với con bé."

... Thật là như vậy ư?

Từ tiền phòng đi vào trong phòng khách, đầu óc Lê Nhan vẫn còn chút

hỗn độn. Trên ghế sofa ngoài phòng khách có ba người đang ngồi, khi thấy
Lê Nhan thì đồng thời nhìn sang.

Lê Nhan chợt cảm thấy áp lực như núi, Mạc Trăn lại giống như không

hề phát giác ra, kéo cô đi tới trước ghế sofa, giới thiệu: "Đây là anh rể của
anh, đây là mẹ anh, còn đây... bỏ qua đi."

"Bỏ qua là có ý gì!" Người đàn ông bị bỏ qua nóng nảy nhảy khỏi ghế,

ông ấy chỉnh lại ống tay áo, tao nhã lễ độ hướng về phía Lê Nhan, "Chào
cháu, chú là ba của Mạc Trăn, rất hân hạnh được biết cháu."

Không biết là được bảo dưỡng quá tốt, hay vốn dĩ tuổi vẫn còn trẻ,

người đàn ông trước mắt khiến Lê Nhan không nhìn ra tuổi của ông, nhưng
nghe ông nói là ba Mạc Trăn, vậy chắc khoảng năm mươi tuổi nhỉ?

Đường nét ngũ quan ông ấy rất giống Mạc Trăn, dù đã đến độ tuổi này

thì cũng là một ông chú đẹp trai đầy vinh quang. Lê Nhan lễ phép cười với
ông, tự giới thiệu: "Chào chú, cháu là Lê Nhan, là trợ lý của Mạc Trăn."

Sắc mặt đối phương thay đổi rất vi diệu, lúc nhìn về phía Mạc Trăn

còn mang theo mấy phần khinh khỉnh —— thì ra còn chưa theo đuổi được,
mày còn không biết xấu hổ nói là mợ út của Đô Đô, thật lãng phí cái vỏ
ngoài đẹp kế thừa từ tao.

Đọc hiểu ánh mắt ông, trong mắt Mạc Trăn lóe lên tinh quang giống

như ý cười —— Nghe nói con lớn lên tương đối giống mẹ.

Hừ! Người đàn ông kiêu ngạo ngẩng đầu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.