Mẹ Đô Đô sáp lại gần Lê Nhan, hạ thấp giọng nói bên tai cô: "Bát
quái của Mạc Thiên Vương chị biết nhiều lắm đó."
Lê Nhan: ". . ."
Mạc Thiên Vương kỳ thật. . . thật không dễ dàng!
Bữa tối tràn ngập cả một bàn, ở giữa đặt một cái bánh gato hoa quả.
Trước khi ăn cơm, Mạc Thiên Vương vì Đô Đô hát một bài chúc mùng sinh
nhật độc nhất vô nhị, làm Đô Đô vui vẻ ra mặt, cười như hoa nở. Giữa ánh
nến linh lung nhắm hai mắt lại, Đô Đô mặt đầy thành kính cầu nguyện: "Hy
vọng sau khi Đô Đô lớn lên cũng có thể gả cho một người đẹp trai như cậu
út."
Phù, nến bị thổi tắt.
Đèn trong phòng sáng lên lần nữa, Mạc Trăn ưu sầu nhìn Đô Đô:
"Nguyện vọng này của Đô Đô sợ rằng không thể thực hiện được rồi."
"Tại sao?" Nhất thời nét mặt Đô Đô trở nên ủy khuất vô cùng, "Cậu út
cảm thấy không ai thèm lấy Đô Đô sao?"
"Không phải, trên đời này rất khó tìm được một người đẹp trai như
cậu."
Đô Đô: ". . ."
"Trăn Trăn, ăn ớt để khai vị này." Lê Nhan chọn một miếng ớt xanh
trong đĩa rau xào, gắp vào trong bát Mạc Trăn.
Mạc Trăn: ". . ."
Không đếm xỉa đến ánh mắt lên án của anh, Lê Nhan lại gắp một cái
đùi gà vào trong bát Đô Đô: "Đô Đô ăn đùi gà nè."