CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 700

Bên trong folder tất cả đều là ảnh, tất cả đều là ảnh của cô. Chính diện

sườn mặt, mỉm cười tức giận làm mặt quỷ, tựa như một bức tranh cuốn sinh
động hiện ra trước mắt cô.

Nhưng mà! Cô chưa từng chụp những bức hình này mà!

Bối cảnh trong hình rõ ràng không phải là ở trong nước, thậm chí có

ảnh chụp khinh khí cầu. Nhớ tới Trần Thanh Dương từng nói Mạc Trăn tới
Göreme, xem ra những bức hình này đều chụp ở đó.

Con trỏ chuột vẫn tự di chuyển xuống, hướng tới một tấm ảnh có hình

hai người. Hình ảnh đột nhiên bị phóng đại, Lê Nhan nhìn đầu hai người
dựa vào nhau trong hình, tựa hồ tất cả kinh ngạc đều chuyển thành một loại
tình cảm khác.

Quen thuộc đến muốn rơi lệ.

Rốt cuộc cô cũng hiểu tại sao lần đầu tiên gặp Mạc Trăn ở Khải Hoàng

lại không cảm thấy kinh diễm cũng không thấy kinh ngạc, mà là một loại
cảm giác quen thuộc không giải thích được, tựa như cô biết người này vậy
đó.

Bởi vì cô thật sự biết.

Rất nhiều hình ảnh tựa như chiếu phim dần thoáng qua trước mắt,

nhưng lại khắc tận vào trong tim. Trong nháy mắt này, cô hiểu ra rất nhiều
chuyện, cũng hiểu tại sao anh muốn gọi mình là A Diêu.

Cô cũng không biết mình bật khóc từ lúc nào.

"Phiêu Phiêu, là chị đấy à?" Lê Nhan hít cánh mũi, âm thanh nức nở

vang vọng khắp phòng khách trống trải. Thân hình Phiêu Phiêu dần dần trở
nên rõ ràng, cô bay bồng bềnh ở một bên, vui mừng kinh ngạc nhìn Lê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.