CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 765

sau đầu rồi. Thấy mẹ mình không nói lời nào, Mạc Thần Thụy không vui:
"Đại sư huynh nói muốn dạy con."

Đại sư huynh trong miệng cậu bé thật ra là đại sư huynh của Lê Nhan,

nhưng cậu bé vẫn gọi theo mẹ cậu.

"Tốt quá, đại sư huynh lợi hại lắm đấy, để cho anh ấy dạy con đi." Lê

Nhan chỉnh lại cổ áo cho cu cậu, lúc này Mạc Thần Thụy mới khanh khách
nở cụ cười.

Đến võ quán, Mạc Thần Thụy đã chạy thẳng vào trong. Bây giờ tuy

Lê Nhan vẫn là trợ lý cho Mạc Trăn, nhưng do phải chăm sóc cho thằng
nhóc này nên không thể một ngày 24 giờ đi theo anh như trước nữa, giống
như lần này đi quay phim ở nước ngoài cô cũng không đi theo.

Thời gian rảnh rỗi, cô sẽ tới võ quán đóng vai huấn luyện viên dạy

thuật phòng thân, có đôi khi cũng sẽ tới tạp chí chụp mấy bộ ảnh. Mặc dù
đã sinh con, nhưng vóc người Lê Nhan đã khôi phục lại, hơn nữa năm nay
cô mới 26 tuổi, vẫn trong độ tuổi xanh mơn mởn.

Bởi vì nghe nói hôm nay Mạc Thần Thụy sẽ tới, mấy cô bé ở gần đây

đều chạy tới võ quán chơi, lúc thấy Mạc Thần Thụy thì thẹn thùng ửng đỏ
cả mặt.

Mặc dù trước mặt Lê Nhan Mạc Thần Thụy rất thích làm nũng lại nói

nhiều, nhưng ở bên ngoài lại rất trầm lặng, thường bày ra dáng vẻ cao lãnh.

Đúng là giống hệt như ba cậu.

Lê Nhan đang ở trong võ quán dạy cho mấy học sinh nữ, cũng không

chú ý Mạc Thần Thụy chạy ra ngoài lúc nào. Chạy đến sân, thấy có một cô
bé đang rấm rức khóc, cậu nhíu mi đi tới hỏi cô bé: "Sao em lại khóc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.