Hướng Vân Trạch: "..."
Anh liếc cái người đang đặt toàn bộ sức nặng lên người mình, lạnh
nhạt hỏi: "Cậu là ai?"
Đối phương rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó hỏi ngược lại: "Vậy anh
là ai?"
"Tôi là bạn trai của chủ nhân số điện thoại này."
Tiểu Bảo: "..."
"Ha ha, tôi là phần mềm bạn trai được chủ nhân số điện thoại này mua
trên Taobao, mỗi ngày sẽ đúng giờ gọi điện hỏi thăm cô ấy, nếu đã như vậy
thì tạm biệt!"
Hướng Vân Trạch: "..."
Thuận tay ném điện thoại lên giường, Hướng Vân Trạch cúi đầu nhìn
người trong ngực. Đối phương híp híp mắt như một con mèo nhỏ, mềm oặt
dựa vào người anh, chiếc váy cũng bởi vì giằng co trên đường đi mà có
chút hỗn độn, phong cảnh trước ngực như ẩn như hiện.
Ánh mắt Hướng Vân Trạch tối lại, anh đã vào khách sạn với cô nhóc
này ba lần, nếu lại không phát sinh ra chút chuyện gì thì cũng thực xin lỗi
khách sạn.
Mặc dù anh không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nhưng con
nhóc này lại dám ở sau lưng anh lên mạng tìm bạn trai? Xem ra không dạy
dỗ một chút là không được.
Anh đỡ cô nằm lên giường, sau đó cúi người đè lên.
Xong chuyện.:)