CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 131

“Tôi lại không nằm cữ! Xong, sạch rồi, tới lượt anh.” Lỗ Như Hoa rút

chân ra, lau khô thật nhanh, cảm thấy căn phòng nhỏ càng ngày càng lạnh.

Văn Sơ nhíu mày: “Nằm cữ? Cô có thể nói chuyện như con gái bình

thường không? Những lời kiểu đó sao có thể tùy tiện nói ra!

“Không rửa chân không được lên giường!” Lỗ Như Hoa nhìn Văn Sơ

đứng bất động, lập tức mở miệng uy hiếp.

“Không lên giường? Bàn bi da đó hả?” Hắn cười nhạt.

“Không rửa chân không được ngủ!” Lỗ Như Hoa khoát tay, không

thèm bận tâm đến câu trả lời, tự “trải giường trải chiếu”.

Văn Sơ càng ngày càng buồn bực, một loạt biểu hiện của Lỗ Như Hoa

làm cho hắn cảm thấy không biết nên “kính nhi viễn chi” chỗ nào. Trong
phòng là cô nam quả nữ ...... Cô ta không phải nên thẹn thùng sao? Cô ta
không nên có biểu hiện như thể......? Vì sao cô ta lại như vậy...... A! Sao lại
trái ngược như vậy! Điên rồi!

Nhưng cô ta lại nói không rửa chân thì không được ngủ...... Văn Sơ

buồn bực té nước rửa chân, lại buồn bực vì nước lạnh cóng, sau đó ngây
ngốc đứng nhìn: “Tôi không có dép.”

Lỗ Như Hoa quay đầu nhìn nhìn, đôi mắt sáng lên, Văn Sơ thề, mắt cô

thật sự sáng như bóng đèn.

“Mười tệ một đôi.” Không đến 1 phút Lỗ Như Hoa đã đưa đến một đôi

dép lê cho hắn.

Văn Sơ không còn kinh ngạc nữa. Thậm chí, nếu Lỗ Như Hoa từ căn

phòng này ném ra một trái bom nguyên tử, chắc hắn cũng chẳng cho là sự
kiện gì đáng kinh ngạc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.