CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 173

Lỗ Như Hoa không thể gọi thanh long bạch hổ, bởi vì Văn Sơ đã hôn

cô......

Khác với lần trước ở nhà Văn Phỉ, cái hôn chỉ ở mức độ môi chạm

môi nhẹ nhàng theo kiểu “chuồn chuồn lướt nước”, lần này Văn Sơ hạ
quyết tâm “giảo định thanh sơn bất phóng tùng” (chiếm núi không để cây
sống), hắn thừa nhận vì đang tức giận nên cưỡng hôn cô, hắn thừa nhận hắn
dựa vào sức lực mạnh mẽ hơn cô mà ôm chặt cô không cho phản kháng,
hắn thừa nhận hắn rất tức giận, còn nguyên nhân tức giận...... Có trời biết là
vì sao! Ai bảo Lỗ Như Hoa không đúng, Lỗ Như Hoa làm chuyện sai trái,
làm sai thì phải bị phạt! Trong nháy mắt, trình độ tiếng Trung cấp tiểu học
của Văn Sơ nhanh chóng tổng kết một câu miêu tả hành động của hắn:
Thay trời hành đạo!

Hắn hôn Lỗ Như Hoa, hai tay ôm thắt lưng cô ghì vào lòng, khiến cô

chỉ có thể gắt gao dựa vào hắn. Giữa lúc say sưa, những cử động kháng cự
chỉ càng kích thích Văn Sơ, vòng eo cô rất nhỏ, nhỏ đến nỗi hắn cảm thấy
chỉ cần hắn siết mạnh thêm một chút sẽ gãy làm đôi, đầu hắn “ông” một
tiếng, nhớ lại mới vừa rồi bàn tay Tiếu Thanh từng ôm chặt vòng eo này,
càng nghĩ càng giận, mặc kệ tấm áo khoác dày của cô, cũng không để ý đến
sự giãy dụa của cô, đưa tay vào trong, cảm giác bàn tay chạm phải làn vải
tơ mềm mại ấm áp. Hóa ra Lỗ Như Hoa vẫn còn mặc váy nhảy bên trong,
hóa ra cô vẫn chưa thay!

“Tiếu Thanh...... lúc nãy đã chạm vào đây, phải không?” Giữa nụ hôn

dài, giọng Văn Sơ hơi đứt quãng, một bàn tay ôm đầu Lỗ Như Hoa, không
cho cô rời môi hắn, tay kia giữ chặt eo cô, khẽ vuốt ve.

“......” Lỗ Như Hoa cơ bản là không thể nói, mà hắn cũng không để

cho cô nói.

“Còn chạm vào chỗ nào nữa? A! Lỗ Như Hoa cô dám đá tôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.