CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 175

Bàn tay Văn Sơ dừng lại trước..... vùng da trắng. Bàn chân Lỗ Như

Hoa chỉ chạm đất ở hai đầu mũi chân, hai tay cô ôm chặt cổ hắn để giữ cân
bằng, cô sẵn sàng thề cô không cố ý ưỡn ngực......

Thật sự ..... quá sức kịch liệt! Hơi thở dồn dập ... Cứ như sau khi chạy

bộ 800m...... Ngực rất nóng, ngực trái nặng ...

Cô trợn tròn mắt nhìn bàn tay hắn đặt lên ngực...... Chậm rãi ngẩng

đầu nhìn lên: Văn Sơ so với cô hình như còn kinh ngạc hơn......

Cúi đầu nhìn tay...... Lại ngẩng đầu nhìn hắn......

Đúng vào giây cuối cùng trước khi Lỗ Như Hoa chuẩn bị hét lên một

tiếng chói tai, ngoài cửa phòng 205 truyền đến tiếng bước chân, xen lẫn
tiếng cười đùa......

Bọn cá voi đã trở lại.

“Văn Sơ, về rồi à? Mở cửa đi.”

Là cá voi.

Giọng nói của Cá voi lúc này, không khác một cơn mưa tầm tã, hoàn

toàn tưới Lỗ Như Hoa và Văn Sơ đang trong trạng thái kích động thành ướt
sũng.

Lỗ Như Hoa hít sâu một hơi, miệng cô lại bị che lại.

Lần này không phải môi Văn Sơ mà đổi thành tay hắn.

“...... ” Lỗ Như Hoa trở thành em bé, chỉ có thể phát ra đơn âm.

“Yên lặng đi.” Văn Sơ đỏ mặt ôm nhẹ Lỗ Như Hoa, kề sát tai cô hạ

giọng thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.