CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 177

ngọt ngào, vẫn chưa tỉnh táo lại được, để mặc Văn Sơ làm mọi việc. Cho
đến khi hắn buông cô ra, cô vẫn ở trạng thái ngây ngốc.

Văn Sơ không kìm được nụ cười xấu xa, hắn khoái chí nhìn bộ dáng

ngơ ngác của Lỗ Như Hoa. Từ trước tới giờ, hắn và cô trong khi “chiến
tranh” chưa bao giờ giành được phần thắng, không thể ngờ được cô cũng
có thể có lúc lúng túng như vậy, thật hả lòng, ha ha! Nếu lúc này hắn có thể
nói, sợ rằng cũng không nói được, thay vào đó sẽ ôm bụng cười tại chỗ.

Nhưng...... Bóng đèn trong buồng vệ sinh rất sáng, Lỗ Như Hoa tóc

hỗn độn, hai má đỏ bừng, môi run nhẹ ...... Chiếc váy ngắn nhỏ xẻ sâu ở
giữa......, cổ áo mở hơn nửa, ngực ... mới rồi còn cảm giác mềm mại......
Mọi xúc cảm nhanh chóng “khởi động”, ào tới mỗi dây thần kinh của Văn
Sơ, mắt hắn bắt đầu “giằng co” ...... Không rời đi được.

Tiện nghi bị chiếm, cuối cùng Lỗ Như Hoa cũng ý thức được “cảnh

xuân” lộ ra trời sáng, cuống quít che lại quần áo, nghiến răng tức giận nói
với hắn: “Tôi đâu phải không thường đến đây, tại sao phải trốn!”

Văn Sơ bày ra vẻ mặt muốn bị ăn đòn: “Để cho người ta khỏi thấy!”

“Vì sao phải sợ bị người ta nhìn thấy? Anh không nói tôi không nói,

người nào biết anh lúc nãy hôn, ơ...... cắn tôi!”

“Không vì sao!” Văn Sơ buông lỏng tay: “Chúng ta không phải một

đôi gian phu dâm phụ sao? Đương nhiên phải trốn đi rồi.”

Lỗ Như Hoa im lặng rơi lệ, trời cao ơi, lấy tên bắn chết cô đi, không

thì mượn tên bắn chết thầy dạy tiếng Hoa của tên kia đi!...... Oan ức quá......
Cô làm cái gì mà biến thành gian phu dâm phụ..... Thần tiên khắp nơi dẫn
cô đi chết cho rồi......

Văn Sơ nhìn Lỗ Như Hoa phát điên, cười đến càng thuần khiết ......

Hoàn toàn không có vẻ tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.