CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 188

“Thật ra......” Lỗ Như Hoa mỉm cười “Ngay lần đầu tiên gặp anh, em

...... em đã thích anh, tính tình anh tốt như vậy, bộ dạng đẹp trai như vậy,
tính cách tốt như vậy, thái độ đúng mực, cái gì cũng tốt, anh là hóa thân của
sự hoàn mỹ (ọe ! >o

“Ha ha, anh biết, ha ha ha...... A ha ha ha......” Văn Sơ cười to “Anh

biết là em đã thầm mến anh từ lâu lắm, ha ha ha......”

..............................

“Văn Sơ, tỉnh, dậy đi!” Giọng nói Lỗ Như Hoa bỗng nhiên biến thành

trầm và thô vụng, thành giọng...... Cá voi.

Văn Sơ giật mình, ngồi dậy, ánh mắt mơ màng, “Gì chứ, sao em lại

biến thành con trai?”

“Chết đi! Tôi vốn là con trai, mới sáng sớm đã mớ này mớ kia! Mọi

người đều bị cậu đánh thức!” Cá voi kỳ quái trừng mắt nhìn hắn một cái,
“Mùa xuân chưa tới mà đã bắt đầu mộng xuân, sức hút của Lỗ Như Hoa
quả nhiên khủng bố!”

Văn Sơ trợn mắt há hốc mồm......

Cho đến giữa trưa, Văn Sơ trên cơ bản là ở trạng thái thất thần và nửa

thất thần nhìn thời gian trôi, ở hai trạng thái thể hiện hai người hoàn toàn
khác nhau: Trạng thái thất thần thì trưng ra bộ mặt ngây ngốc; còn bán thất
thần thì trưng ra gương mặt cáu kỉnh như bị bệnh. Bức tranh hắn vẽ toàn
những vòng tròn hỗn độn, không có ý nghĩa, cũng không có linh cảm. Văn
Sơ phải tự thừa nhận, bây giờ nhìn bức tranh hắn chỉ thấy bóng dáng mỗi
một người - Lỗ Như Hoa.

Hắn rất muốn gửi tin nhắn cho Lỗ Như Hoa, nhưng vừa định gửi lại

xóa đi, vì không biết phải nói gì với cô. Tính toán thời gian, còn chưa tới
mười hai giờ, như vậy câu trả lời của cô...... Có phải nên hỏi lại rồi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.