CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 187

Văn Sơ dựa lên thành giường, đón nhìn ánh mắt của cậu.

Đêm đó, phòng 205 không ngủ .

***

Bên cây dương liễu, hồ Phù Dung.

Lỗ Như Hoa mặc một bộ quần áo trắng, khoác áo len, tóc kéo về phía

sau cột thành một túm đuôi ngựa ngắn ngủn, lộ ra cái trán trơn bóng.

Văn Sơ đứng trước mặt cô, nhìn chăm chăm vào cô, cô tựa như một

khối phác ngọc (ngọc trong đá), chỉ cần trau chuốt nhẹ nhàng sẽ bộc lộ ra
ánh sáng lóa mắt say lòng người.

“Chuyện tôi nói hôm qua, em quyết định chưa?” Văn Sơ cố giữ giọng

nói thật bình thản.

Lỗ Như Hoa cắn môi, hơi hạ mắt, không lên tiếng.

“Đừng vặn tay nữa ! Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, nụ hôn

đầu tiên của em...... Là của anh, còn ngượng ngùng cái gì!”

Gương mặt Diễn viên họ Lỗ trong nháy mắt đỏ bừng : “Lần đó vô

tình, không tính!”

“Lần đó không tính, vậy tối hôm qua thì sao? Tối hôm qua phải tính

chứ? Hôn lâu như vậy!” Văn Sơ xấu xa cười, “Chắc chắn em phải có cảm
giác!”

Lỗ Như Hoa đấm vào ngực Văn Sơ: “Anh xấu lắm!”

“Nói đi, đồng ý không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.