CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 138

“Ế, vậy thì tụi mình đến quán cà phê Thú Kiểng đi,” Charlie đề nghị.

“Dù nó có đóng cửa với khách, ông bà ấy cũng cho tụi mình vô. Tụi mình
là bạn mà.”

Mười lăm phút sau chúng đứng ở hẻm Ếch và dòm vô quán cà phê Thú

Kiểng. Ghế chất đống hết lên bàn, một tấm trải màu trắng phủ kín quầy và
không có có ngọn đèn nào được thắp bên trong những chiếc đèn lồng vốn
làm cho quán trở nên lung linh sống động và ấm cúng. Trông nó đóng cửa
hoàn toàn. Kể cả những đuôi, ria, cánh, chân cẳng trang trí tấm biển phía
trên cửa trông cũng không hoạt bát như trước. Thực tình toàn bộ nơi này
dường như đã thụt lùi vô trong bức tường cổ xưa đằng sau quán.

“Bác Silk đậu xe ở góc đường nhưng anh biết thế nào bác ấy cũng sẽ tới

đây,” tancred nói.

Charlie rung chuông.

Một ngọn đèn lóe lên đằng sau quầy cùng lúc với một cánh cửa mở ra.

Bác Silk xuất hiện. Bác lần chần, rồi nhìn thấy bọn trẻ lố nhố bên ngoài cửa
sổ thì liền mở cửa trước.

“Bà Onimous sao rồi ạ?” Charlie hỏi với giọng nghèn nghẹ.

“Vô đi thì biết!” Bác Silk trông vui vẻ một cách đáng ngạc nhiên. Đôi

mắt xanh da trời lấp lánh và mái tóc nâu cột ra sau bằng một dải ruy-băng
lễ hội.

Đám nhóc theo bác Silk đi quành qua quầy, chui qua búc rèm bằng chuỗi

hạt treo trước khung cửa vô một bếp ấm áp. Gabriel đang cắt bánh mì cho
bà Onimous do cánh tay bà phải quàng dây trước ngực, và kia, đang ngồi
trên ghế bành gần bếp lò là ông Onimous.

Charlie hầu như không tin nổi. Cảm giác được giải tỏa căng thẳng dội ào

xuống nó đến nỗi nó không thốt nên lời. Hai thằng kia cũng ngây người ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.