CHARLIE BONE TẬP 8 : CHARLIE BONE VÀ HIỆP SĨ ĐỎ - Trang 111

"Sao bà ăn mặc bảnh chọe thế? Bà đang trực cơ mà" mụ Weedon nói,

nhìn cái mũ len của bà bếp trưởng.

"Tôi nào có mặc đẹp gì," bà bếp trưởng nói, "nhưng như bà vừa mới chỉ

ra đấy, đúng là đang phiên trực của tôi nhưng tôi phải ra ngoài, cho nên tối
nay bà sẽ phải nấu bữa tối."

Mụ Weedon chống hai tay lên cái hông rộng bành của mụ và dậm châm.

"Sao lại là tôi? Bà định đi đâu?"

"Tôi đi thăm một người bạn bị ốm. Bà ấy ốm nặng lắm. Không có ai

chăm sóc bà ấy cả. Thôi, tạm biệt bà!" Bà bếp trưởng ngại ngùng bước
vòng qua con chó, lúc này đã sục mũi vô cái tô đồ hầm nguội ngắt, và chạy
vù lên dãy cầu thang đá dẫn ra đường. Mặc kệ tiếng thét inh ỏi của mụ
Weedon, bà tất tả hướng tới đường Đồi Cao rồi rẽ vào khu phố cổ của thành
phố. Khi đi tới ngõ Nhà Thờ Lớn, bà thở phì phò và nghĩ đến một tách trà
ngon lành, nhưng khi bà đến gần tiệm sách thì tách trà đó biến mất hoàn
toàn khỏi tâm trí của bà.

Có hai bóng người bước ra khỏi tiệm sách, đóng sầm cửa lại sau lưng

chúng, đến nỗi chuông reo ầm lên và miếng kính trên cánh cửa rung rinh
báo động. Cặp đôi lạ mặt nọ trông chẳng mang dáng dấp gì là khách hàng
bình thường của cô Ingledew. Một tên mặc áo luới và quần rằn ri, tên kia
mặc đồ thể thao màu đen rộng thùng thình, có mũ trùm. Cả hai đang cười
ha hả với điệu bộ thật khó ưa.

Bà bếp trưởng vội nép vô tường khi bọn chúng huỳnh huỵch đi ngang

qua, nói chuyện thậm thà thậm thụt với nhau. Bà không thể nghe thấy
chúng nói gì, chỉ hy vọng chúng đừng nhìn thấy mình, nhưng rủi làm sao,
tên áo lưới bắt gặp cái mũ đỏ tươi của bà. "Bà cố nhìn gì hả, bà cố?" hắn
hét lên vói giọng cợt nhả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.