CHARLIE BONE TẬP 8 : CHARLIE BONE VÀ HIỆP SĨ ĐỎ - Trang 112

Bà bếp trưởng chỉ muốn đáp lại rằng bà còn trẻ lắm, còn lâu mới là bà

cố, và cái kẻ buông lời phỉ báng bà là ai mà chỉ mặc độc có tấm áo lưới
trong đêm tháng Ba lạnh như cắt này. Nhưng bà nghĩ lại và thấy nên ngậm
miệng thì hơn.

Hai gã đàn ông vẫn chạy tiếp, cười khằng khặc, và cuối cùng quẹo vô

đường Piminy. "Lẽ ra mình nên biết trước mới phải," bà bếp trưởng vừa
lẩm bẩm vừa lao vội về phía tiệm sách, chợt bà nghĩ tới bà bạn của mình,
bà Kettle, người đáng tín duy nhất ở đường Piminy - lúc này cô độc hết
sức, trên một con đường toàn những bọn lừa đảo, bọn sát nhân và những
bọn còn tệ hơn thế.

Khi bà bếp trưởng chạy tới tiệm sách, bà thấy tấm biển "Đóng cửa" đã bị

giật xuống, và ngó vô bên trong qua cửa sổ, bà hoảng hốt trước một hiện
trường bị phá phách tanh bành. Hàng đống sách quý nằm vương vãi dưới
sàn. Hai kệ sách đổ sập xuống, chiếc thang vốn dùng để leo lên lấy sách ở
tầng trên cùng bị gẫy và ngăn kéo để tiền bị ụp nghiêng qua bên. Cô
Ingledew đang đứng dựa vô quầy, hai tay bưng lấy mặt trong khi cháu gái
của cô, Emma, quỳ dưới sàn, cố vuốt cho thẳng những trang giấy khổ lớn
của một quyển sách bọc da.

Bà bếp trưởng rung chuông và gõ cửa cấp tập.

"Julia!" bà gọi. "Julia, mở cửa cho tôi."

Cô Ingledew hạ tay xuống, để lộ gương mặt tèm lem nước mắt, và lảo

đảo leo lên bậc cấp ra cửa, mở khóa bằng những ngón tay run lẩy bẩy.

"Ôi cưng!" bà bếp trưởng kêu lên, đi vô tiệm. "Chuyện quái gì xảy ra ở

đây vậy?"

"Tôi không biết bắt đầu kể từ đâu," cô Ingledew nói. Cô đóng cửa, cài

then rồi theo bà bếp trưởng đi vô tiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.