CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 269

còn phụ thuộc vào sự phân chia lao động quốc tế.”

[58]

Habibie muốn ứng dụng

các thành tố trong “mô hình châu Á” để chuyển đổi cấu trúc kinh tế của
Indonesia sang công nghệ cao.

Ngay khi Habibie trở về nước, Suharto đưa Habibie vào làm trưởng bộ phận

công nghệ cao của công ty xăng dầu nhà nước Pertamina.

[59]

Sau khi Pertamina

vỡ nợ, không thanh toán được nhiều khoản nợ nước ngoài khổng lồ và cần đến
một kế hoạch giải cứu do “Nhóm Mafia Berkeley” vạch ra, Suharto lại thăng
chức cho Habibie làm Bộ trưởng Nghiên cứu và Công nghệ vào năm 1978.
Habibie phát triển và quản lý một đế chế quốc doanh gồm 10 công ty hoạt động
trong các lĩnh vực sản xuất vũ khí, viễn thông, thép và thiết bị nặng; tất cả đều
được nhiều nguồn ngân quỹ gần như không có giới hạn của chính phủ tài trợ.
Habibie cũng lãnh đạo một ủy ban kế hoạch các ngành công nghệ cao cạnh
tranh với hội đồng hoạch định do “Nhóm Mafia Berkeley” kiểm soát.

[60]

Widjojo, Wardhana và những người đồng chí hướng đã phản đối các kế hoạch
của Habibie và sử dụng vai trò ảnh hưởng to lớn của họ để chặn đứng chương
trình của ông này. Họ cho rằng các ngành công nghệ cao mà Habibie ưu tiên
phát triển là quá tiên tiến đối với một đất nước vừa mới bắt đầu tự nuôi sống bản
thân mình. Họ cũng không thoải mái với chuyện nhà nước nắm vai trò chủ đạo
trong việc xây dựng những ngành mới này.

[61]

Thông điệp của “Nhóm Mafia Berkeley” bắt đầu không thể lọt vào đôi tai bịt

kín như điếc của Suharto. Một phần nguyên nhân nằm ở mối quan hệ cá nhân
thân thiết mà Habibie đã thiết lập với Suharto, một mối quan hệ dễ dàng cạnh
tranh và có rất nhiều khả năng vượt qua quan hệ giữa Suharto với Widjojo và
“Nhóm Mafia Berkeley”. Suharto có lần viết về Habibie rằng “cậu ấy xem tôi
như cha của riêng mình”.

[62]

Habibie cũng biết cách làm thế nào để thuyết phục

người đỡ đầu tin vào các ý tưởng của mình. Habibie là một nhà hùng biện thông
minh có khả năng làm mê hoặc Suharto bằng kiến thức am hiểu tinh thông về kỹ
thuật của mình nhưng đồng thời vẫn tỏ ra khiêm tốn, thấp kém trước nhân vật
chuyên quyền. Habibie “không phải là loại người cho rằng mình hiểu biết nhất,”
Suharto viết. “Mỗi lần Habibie báo cáo cho tôi, cậu ta dành hàng giờ với tôi chỉ
vì cậu ta muốn biết tôi nghĩ gì về những vấn đề cậu ta đưa ra và triết lý của tôi là
gì.”

[63]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.