CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 253

“Tôi chẳng để Người đi trừ phi Người

ban phước cho tôi”

*

Tháng Ba châu Phi, khi mưa tầm tã bắt đầu rơi sau bốn tháng khô nóng, nơi
nơi bỗng ngập tràn chồi lộc, sắc xanh và ngát hương thơm.

Nhưng người nông dân vẫn kìm nén con tim mình, chẳng dám tin ở lòng
hào phóng của thiên nhiên. Anh lắng tai, run rẩy tìm nghe một dấu hiệu
ngớt giảm trong tiếng mưa trút xuống. Lượng nước mà đất đai giờ đang
uống phải giúp được đồn điền, với tất thảy đời sống rau cỏ, súc vật và con
người trên nó, đi qua bốn tháng không mưa sẽ tới.

Thật là một cảnh tượng mát lòng khi đường ngang lối dọc trong đồn điền
đều thành dòng suối, và người nông dân lội trong bùn, với trái tim ăm ắp
niềm vui, lần ra rẫy cà phê trổ hoa nước nhỏ ròng ròng. Thế rồi một tối
giữa mùa mưa, bỗng nhiên các vì sao chợt hiện ra qua màn mây mỏng;
người nông phu đứng bên ngoài nhà ngước trông, như thể đang cố leo lên
trời vắt cho mưa rơi thêm. Anh kêu lớn: “Mưa đủ mưa thừa đi. Lòng tôi
rộng mở đón Người, và tôi sẽ chẳng để Người đi trừ phi Người ban phước
cho tôi. Cứ mưa cho lụt cho lội chứ đừng giết tôi vì thói dỏng đanh của
Người. Lạy trời đừng nửa chừng ngưng cuộc giao phối này!”

Đôi bận, một ngày mát mẻ, nhợt nhạt không sắc màu của mấy tháng sau
mùa mưa gợi lại marka mbaya

*

, năm đen đủi, thời kì hạn hán. Vào những

tháng sau mưa ấy người Kikuyu thường thả bò cho ăn cỏ quanh nhà tôi, và
chú nhóc nào đó trong đám mục đồng thảng hoặc lại thổi một đoản khúc
bằng cây sáo của mình. Khi tôi được nghe lại điệu sáo này nó tức thời gợi
nhắc hết thảy thống khổ và tuyệt vọng trong quá khứ. Có cả vị muối mặn
của nước mắt trong đó. Nhưng cùng lúc, thật ngạc nhiên và ngoài trông đợi,
tôi tìm thấy từ giai điệu ấy một sức mạnh, một niềm ngọt ngào kì lạ, một
khúc ca. Phải chăng thời khốn khó kia chứa đựng tất cả mọi thành tố kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.